Chủ Nhật
05 May 2024
4:34 AM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRANG PHẬT GIÁO » TRUYỆN PHẬT GIÁO » VIÊN ĐÁ QUÝ (Phỏng dịch)
VIÊN ĐÁ QUÝ
atoanmt Date: Thứ Tư, 29 Aug 2012, 9:19 AM | Message # 1
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


Một người nghèo, nên chuyên khảo cứu săn lùng Ngọc Đá quý để mong được sống đổi đời.
Nghe nói ở trong vùng núi của Tây-Tạng có thể tìm thấy được Ngọc, nên Ông ta... vượt biên, đi bộ, lặn lội leo từ núi này đến khe nọ để tìm.
Một hôm leo Núi quá xa, không xuống kịp, ông ta bị lạc và đói lả, bỗng thấy được 1 người đàn bà đang đi xa xa, ông vội rồ ga, phóng xe Honda chạy đến... ủa lộn, vội lần theo vách núi đi xuống và réo lên cầu cứu.

Bà ta cho ông uống nước, và khi bà mở túi vải lấy thức ăn khô cho Ông, ông ta đã kịp thấy trong túi vải của Bà ta có 1 viên Ngọc to, tuyệt đẹp.
Ông nghĩ:
-"Có thực, mới vực được Đạo" mình xin ăn trước, ăn no cho Bao-tử ấm, rồi mới tính sau !"

Ăn xong, ông hỏi:
-"Hồi nãy, lúc bà mở túi vài lấy bánh khô cho tôi, tôi thấy trong túi của bà có 1 viên Đá đẹp quá, bà có thể lấy ra cho tôi xem kỹ được không?"

Bà ta đáp:
-"Ông mắt sáng thật, đó đúng là viên Ngọc mà tôi tìm được trong núi, nó nếu đem xuống phố bán, thì cũng có giá trị lắm, đây ông xem đi, đẹp không?"

Cầm viên Ngọc trong tay, óc nghĩ đến nếu mình làm chủ nó, đem về... Sài Gòn bán, thì thành đại-gia ngay, sống cả đời cũng không hết !!! cứ suy nghĩ như thế, khiến Ông ta mân-mê viên Ngọc hoài, chẳng muốn rời tay !!!

Thấy thái-độ như vậy, bà kia mỉm cười nói:
-"Trông ông có vẻ mê viên Ngọc này còn hơn cả mê mấy Cô chân dài đến nách nữa ! Làm gì mờ cứ mân-mê, mần-mò...mãi...thế !"

Sau cùng, Ông ta bèn đánh bạo hỏi:
-"Tôi mê quá, bà có thể cho tôi xin được không?"

Bà ta chỉ gật đầu cười và cho ông viên ngọc đó luôn.

Sau khi từ giã Bà, Ông ta vội vàng cất kỹ viên Ngọc trong người, và dzọt đi thật nhanh, cứ sợ Bà kia đổi ý, chạy theo đòi lại !

Một tuần sau, Ông quay lại, cầm viên Ngọc trả lại cho bà ta, thấy bà ngạc nhiên, ông nói:
-"Tôi biết giá-trị của viên Ngọc này rất lớn, vậy mà bà cho tôi một cách dễ dàng, nên tôi quay lại, trả bà viên Ngọc này, và muốn xin bà vật khác có giá trị hơn !"

Bà ta hỏi:
-"Ông muốn xin gì?"

Ông ta đáp:
-"Tôi muốn xin cái gì ở trong Bà đã khiến bà cho tôi viên Ngọc đó !"

Bà ta cười nói:
-"Đó là... Tâm Phật !"

Và ông ta trở thành đệ-tử của Bà !


ATOANMT phỏng dịch.
Nguồn: Admirers of HH the Dalai Lama


AToanMT
 
LongTracAn Date: Thứ Tư, 29 Aug 2012, 7:39 PM | Message # 2
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng


Đại Bi Chú
 
cafesnt Date: Thứ Năm, 30 Aug 2012, 8:20 PM | Message # 3
Major general
Group: Moderators
Messages: 357
Status: Tạm vắng

Bởi ATOANMT :

-"Tôi quá, bà có thể cho tôi xin được không?"


Đúng là lúc cứ mân mê mần mò như vậy thì Ông ta thật

Nhưng khi Ông Ta quay trở lại xin được nhận điều còn quý giá hơn viên ngọc kia thì nghĩa là Ông Ta đã sáng rồi, phải hong Anh Thầy?

Đọc mẩu chuyện này của Anh, Cafe thấy nó na ná như 1 công án Thiền. Mà Thiền Sinh là những người đang ngồi trước màn hình đọc câu chuyện...

Trong cuộc đời, người ta cho nhau những thứ từ nhỏ nhất cho tới thứ quý giá như vàng ngọc với tâm không vụ lợi, không đổi chác, chỉ đơn giản là hiến tặng... lúc đó là Tâm Phật !
Và người nhận... nếu nhận với tâm không tham đắm, không tàng trữ... thì 2 sự Cho-Nhận đó sẽ không còn thấy Kẻ Cho-Người Nhận : 2 Người rổng rang thõng tay vào chợ...

Nhưng nếu... Người Cho xuất phát từ Danh và Lợi của cá nhân. Người Nhận cũng xuất phát bởi tham lam, tàng trữ, muốn tích luỹ cho riêng mình... Thì Luân Hồi - Nhân Quả trùng trùng...

Chẳng biết Cafe luận bàn như vậy đúng hay sai, mong được Anh Thầy hoặc Bậc Thiện Tri Thức chỉ giáo cho Cafe được hiểu thêm ý nghĩa của câu chuyện
 
atoanmt Date: Thứ Bảy, 01 Sep 2012, 7:56 AM | Message # 4
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng
Quote (cafesnt)
Trong cuộc đời, người ta cho nhau những thứ từ nhỏ nhất cho tới thứ quý giá như vàng ngọc với tâm không vụ lợi, không đổi chác, chỉ đơn giản là hiến tặng...lúc đó là Tâm Phật !
Và người nhận... nếu nhận với tâm không tham đắm, không tàng trữ...thì 2 sự Cho-Nhận đó sẽ không còn thấy Kẻ Cho-Người Nhận:
2 Người rổng rang thõng tay vào chợ...

Nhưng nếu... Người Cho xuất phát từ Danh và Lợi của cá nhân. Người Nhận cũng xuất phát bởi tham lam, tàng trữ, muốn tích luỹ cho riêng mình... Thì Luân Hồi - Nhân Quả trùng trùng...


Hông ngờ cafesnt lại...nắm bắt được cái ẩn "Ý" của câu chuyện kể trên...


AToanMT
 
FORUM » TRANG PHẬT GIÁO » TRUYỆN PHẬT GIÁO » VIÊN ĐÁ QUÝ (Phỏng dịch)
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO