Thứ Năm
28 Mar 2024
5:55 AM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRANG VĂN THƠ » TRUYỆN NGẮN ĐẶC-SẮC VN » Chén trà mạn sen (Khái Hưng)
Chén trà mạn sen
LongTracAn Date: Thứ Tư, 20 Mar 2013, 9:32 PM | Message # 1
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng
Chén trà mạn sen - Khái Hưng

Nguyên ngồi xuống ghế tựa, đưa mắt nhìn một lượt các vật bầy trong gian phòng ấm cúng, thân mật.

Lần đầu, chàng nhận lời đến nhà thăm cô bạn gái quen biết ở một buổi họp nói chuyện văn chương. Nhưng gian phòng, chàng tưởng như đã bước tới nhiều lần rồi, tuy không nhớ vào hồi nào.

Người hầu gái bưng đặt trên kỷ hai chén trà mạn sen và nói cô chủ nàng sắp ra.

Hương trà thơm ngát càng phảng phất gợi trong ký ức những kỷ niệm lờ mờ xa xa.

- Anh Nguyên !

Nguyên vội đứng dậy, ngả đầu chào, và đỡ bàn tay nhỏ nhắn để bắt.

- Anh tha lỗi cho em, em để anh đợi lâu quá... mời anh xơi nước.

Nguyên cười một nụ cười vơ vẩn, ngồi xuống ghế. Giọng nói ấy, tiếng cười ấy, chàng cũng đã nghe thấy từ mười mấy năm về trước.

Bỗng chàng chú ý đến bức hình một thiếu nữ đặt trên lò sưởi.

- Thưa cô, ảnh ai, tôi trông quen quen.

Thiếu nữ phá lên cười.

- Anh không nhận ra ? ảnh ma man đấy, chụp đã gần hai mươi năm nay, giống em thế mà anh không nhận ra được ?

Nguyên lần lượt nhìn thiếu nữ và người trong ảnh.

- Nàng giống thật, giống lắm... Nhưng mà...

- Nhưng mà sao, thưa anh !

- Không.

Nguyên bưng chén trà uống cạn, rồi đứng dậy cáo biệt.

- Anh vội vàng thế ! Hãy ngồi chơi đã. Ðẻ em vừa về Hà Thành thăm em. Mẹ em biết tiếng anh nên chỉ muốn được gặp anh.

- Thưa cô, quả thực hôm nay tôi bận lắm, xin để khi khác.

- Vâng, thì anh về, nhưng xin anh một chữ ký vào tập thi này.

Thiếu nữ ra tủ rút một quyển sách vừa mua đưa cho Nguyên. Chàng mỉm cười tự phụ của tác giả ngắm tác phẩm của mình ở trong tay cô gái đẹp.

- Cô mua ? Rõ tôi vô tâm quá, chưa gửi tặng cô.

- Mua cũng thế. Nhưng anh cứ đề tặng đấy nhé, để một câu gì thật thân mật... Mà xin anh ký tên thật cho chứ đừng ký tên biệt hiệu.

Nguyên đỡ lấy quyển sách suy nghĩ một lát rồi viết :

"Kính tặng cô Ý Lan.
Người bạn già của cô".

Ý Lan có ý không bằng lòng, lạnh lùng đưa tay bắt tay Nguyên.

* * * * *

Về nhà, Nguyên buồn rầu chống tay ngồi nghĩ. Trời ! Thảo nào mà chẳng ngờ ngợ. Thì ra Ý Lan là con Anh Tú.

Mười tám mười chín năm trước chàng cùng học với Tú trường cao đẳng sư phạm. Tình bè bạn của hai người tuy rất thân mật song chỉ là tình bè bạn và không bao giờ vượt ra ngoài giới hạn tình bè bạn.

Anh Tú là thế, mà Nguyên cũng tưởng là thế.

Mãi lúc Anh Tú lấy chồng, Nguyên mới kịp nhận ra rằng tình yêu đã ngầm nhóm từ lâu trong tim chàng.

Rồi mỗi người đi một ngả trên đường đời. Nguyên cố quên và cố xa lánh người bạn gái đã vô tình làm cho chàng mang một vết thương lòng.

Nhưng vết thương ấy hàn kín ngay. Ðối với người dễ quên, dễ sướng như Nguyên, chẳng một sự thống khổ nào có thể ăn sâu vào tâm hồn được. Vì thế, nay chàng vui với cô Tuyết, mai chàng thân với cô Lan, kia chàng chung sống với cô Hồng. Về những bài thơ của chàng vì chàng vẫn thích chơi văn, mỗi khi gặp duyên mới, lại hay, lại vui tươi, lại mới mẻ như hồi quen Anh Tú. Ngày nay thời gian đã điểm bạc đầu chàng, mà lời cùng ý trong thơ của chàng vẫn trẻ, mà trái tim của chàng vẫn không già. Ðến nỗi đứng trước các cô thiếu nữ, chàng quên hẳn tuổi mình, và tưởng mới mười bảy mười tám như bọn họ, tựa một bầy học sinh nghịch ngợm.

Ban nãy, chén chè mạn sen hương ngát đã nhắc chàng nhớ tới biết bao chén trà mạn sen trong quãng đời dĩ vãng, từ chén thứ nhất ở phòng khách nhà Anh Tú, một buổi chiều xuân đôi bạn tri kỷ ngồi nói chuyện tương lai.

° ° °

Mấy hôm sau, Ý Lan viết thư khẩn khoản mời Nguyên đến chơi ngay.

Nguyên vừa bước vào phòng khách, Ý Lan đã vội vàng giới thiệu chàng với khắp mọi người, với bầy trẻ của nàng và cả với Anh Tú, thân mẫu nàng nữa...

Anh Tú kinh ngạc đăm đăm nhìn Nguyên :

- Trời ! Tưởng ông bạn của Ý Lan là ai té ra anh Nguyên.

Ý Lan thích chí, cười khanh khách :

- Ồ ! Mẹ biết anh Nguyên ?

- Lại chẳng biết !

Mặt Nguyên nóng bừng, Nguyên ấp úng chào :

- Thưa bà...

Thấy người bạn xưa ngơ ngác, Anh Tú hỏi :

- Anh quên tôi rồi ?

Nguyên mỉm cười :

- Thưa bà, tôi quên thế nào được.

Anh Tú ngắm nghía bạn :

- Vẫn trẻ nhỉ ?

- Thưa bà, ở đời vẫn có hạng không bao giờ già.

- Dễ thường hạng người ấy uống thuốc tiên.

- Chính thế. Thuốc tiên của họ là lòng vô tư lự.

Ý Lan cướp lời của mẹ :

- Thưa mẹ, anh Nguyên đã nhiều tuổi rồi, sao con trông còn trẻ thế ?

Nguyên mỉm cười :

- Thưa cô, cũng khá nhiều tuổi, nghĩa là gấp đôi tuổi cô.

Ý Lan kinh ngạc, kêu :

- Băm sáu ?

Nguyên thản nhiên :

- Băm bảy.

Ý Lan buồn rầu, lặng lẻ nhìn Nguyên.

* * * * *

Rồi mấy tháng sau, Ý Lan lấy chồng.

Nguyên buồn, vì Nguyên đã bắt đầu yêu Ý Lan thắm thía, yêu đậm đà.

Nhưng cũng như thời Anh Tú lấy chồng, cũng như thời cô Lý, cô Liên, cô Phụng đi lấy chồng, cái buồn ấy chẳng thể mọc rễ trong trái tim chàng được : nó cũng mau bị chàng quên, như mùa xuân tới, người ta quên mùa xuân qua.

Rồi trên con đường vô gia đình của chàng, biết đâu một ngày kia chàng không gặp, không yêu các cô bạn gái khác, các cô Hương, cô Lý, cô Liên, cô Phụng ?

Chàng yêu, sẽ yêu cho đến ngày vĩnh biệt cõi trần, yêu cái xinh đẹp, yêu cái dịu dàng, mềm mại lộng lẫy, rực rỡ, kiều diễm, vì tâm hồn thi sĩ.

Rồi cũng cây hồng gặp mùa xuân nảy nở ra những bông hoa thơm, mỗi ân ái tình hoặc tha thiết hoặc nồng nàn lại làm nảy nở dưới ngọn bút chàng những áng thơ lời văn xinh đẹp ý tứ âu yếm, dịu dàng như chén trà mạn thoang thoảng hương sen.


Đại Bi Chú
 
atoanmt Date: Thứ Năm, 21 Mar 2013, 10:52 AM | Message # 2
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


AToanMT
 
thanhlongphapsu Date: Thứ Bảy, 23 Mar 2013, 4:36 PM | Message # 3
Generalissimo
Group: users
Messages: 1380
Status: Tạm vắng
 
FORUM » TRANG VĂN THƠ » TRUYỆN NGẮN ĐẶC-SẮC VN » Chén trà mạn sen (Khái Hưng)
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO