Thứ Năm
18 Apr 2024
11:19 PM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRUYỆN HUYỀN HỌC » TRUYỆN TÔN GIÁO » NHÀ NGOẠI CẢM NGUYỄN VĂN NHÃ (Kiến Giang)
NHÀ NGOẠI CẢM NGUYỄN VĂN NHÃ
saigoneses Date: Thứ Hai, 18 Mar 2013, 10:35 AM | Message # 1
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
Ly kỳ những cuộc tìm mộ đầu tiên (Kỳ 1)

04/3/2013 09:25

Thực chất, không cần đợi đến sau này, khi hoạt động trong lĩnh vực ngoại cảm, tên tuổi của Nguyễn Văn Nhã mới được người ta biết tới.
Bạn bè, người cùng thời biết đến ông với hình ảnh một chàng sinh viên trẻ tuổi dọc ngang hiển hách. Mỗi thời, ông cống hiến cho xã hội một kiểu khác nhau. Dù với cương vị là nhà ngoại cảm hay người hoạt động cách mạng, điều đầu tiên mà người ta cảm nhận ở ông, đó là sự chân thành, thẳng thắn và rất khiêm nhường.

Đường đến ngoại cảm

Trước mặt tôi, vẫn là một con người gầy gò dong dỏng cao, giọng nói nhỏ nhẹ. Nhưng tôi cảm nhận được trong cái hình hài ấy là cả một nhân cách lớn. Nói như vậy, tôi biết ông sẽ không đồng ý. Ông rất ngại những từ ngữ đao to búa lớn mà người ta gán ghép cho mình, kiểu như “thiên tài”, “thần thánh”... ông chỉ nhận mình là một người rất bình thường. Có câu chuyện tôi mang kể với ông: Một người khi trực tiếp ngồi nói chuyện với ông khẳng định có những đốm sáng lạ phát ra quanh người ông như những vầng hào quang. Người này đã chụp ảnh lưu lại. Ông cười rất tươi nói: “Đừng nên tin vào những cái đó”. Chợt nhớ lời ông dặn trước đó, rằng đừng thần thánh hóa ngoại cảm, rằng nhà ngoại cảm, trước hết chỉ là một con người.

Cũng như ông nhiều lần khẳng định khả năng ngoại cảm đến với ông như một cơ duyên, chính ông cũng không ngờ tới. Câu chuyện tìm mộ của liệt sĩ Trần Khai Nguyên chính xác gần như tuyệt đối là lần đầu tiên ông chủ động tìm mộ. Còn nhiều những cuộc tìm mộ khác trước đó như những cuộc tập dợt, sát hạch đưa ông đến với ngoại cảm. Năm 1997, sau khi tìm được mộ bố vợ ông theo chỉ dẫn của nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Liên trên núi rừng Trường Sơn. Ông trở về Sài Gòn và có một số gia đình khác nhờ ông cùng đi tìm mộ người thân. Lúc đó ông không hề có khả năng ngoại cảm nhưng kỳ lạ nhất là những cuộc tìm mộ có ông đi cùng thường nhanh hơn và chính xác hơn, không ai giải thích được. Lần tìm mộ ở Tây Ninh, cô Tư- một nhà ngoại cảm đạo Cao Đài- nhìn kĩ vào trán ông rồi vỗ vai ông nói rằng: “Anh Nhã có sứ mạng tìm hài cốt chiến sĩ. Nên vận dụng giúp người tìm mộ”. Lúc đó ông chỉ cười xòa cho qua chuyện.

Lúc bấy giờ, nhà ngoại cảm C. ở ngoài Bắc được cho là người đã phát triển cho nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Liên, trong một lần gặp gỡ đã khuyên ông hoạt động ngoại cảm, phụ trách phía Nam. Vì thời đó, nhà ngoại cảm chủ yếu ở ngoài Bắc, thân nhân muốn tìm mộ hầu hết phải ra đằng ngoài tìm nhà ngoại cảm. Ông Nhã lại từ chối.

Cho đến một ngày, như định mệnh. Đó là lúc nguyên Phó chủ tịch HĐND TP.HCM Trương Văn Đa và mẹ là bà Hồ Thị Bi tổ chức đi tìm hài cốt của chồng và cha là liệt sĩ Trương Văn Ngài. Bà Hồ Thị Bi là đại tá, anh hùng LLVTND, tên tuổi bà gắn với nhiều chiến công hiển hách trong kháng chiến chống pháp. Bà được mệnh danh là “Nữ kiệt miền Đông” bở sự gan lì, táo bạo. Chồng bà, liệt sĩ Trương Văn Ngài cũng là một chiến sĩ cách mạng nổi tiếng. Giặc Pháp treo thưởng nhiều tiền đổi thủ cấp của ông. Năm 1947, ông và em trai bị giặc bắt, chúng chặt đầu ông đem về lĩnh thưởng. Bà chỉ nhận được thân thể chồng an táng. Năm mươi năm đằng đẵng, từ khi còn chiến tranh đến lúc hòa bình, cả gia đình chỉ có một ước nguyện tìm được thủ cấp của ông.



Ông Nhã lúc còn trẻ


Họ ra Bắc tìm gặp nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Liên và may mắn được vẽ một bản đồ tìm đến một vùng đất ở Hóc Môn. Thế nhưng, sau 50 năm, cảnh vật đổi thay, những dấu hiệu tìm ra mộ gần như bị xóa sạch. Sau nhiều lần đào bới không kết quả, họ gọi lại cho nhà ngoại cảm C. và ông Nguyễn Văn Liên. Chợt bà C. phát ra lời như khẩu lệnh: “Tất cả bây giờ phải nhờ anh Nhã”. Rồi bà gọi điện trực tiếp cho ông Nhã. “Tôi nghe chẳng hiểu gì cả. Lúc đó tôi không hề thấy bất cứ điều gì. Thời đó tìm cả bộ hài cốt đã khó. Đằng này chỉ tìm thủ cấp, khó gấp trăm lần. Mà lại nhờ người không biết gì như tôi nên thật vô lý”-ông Nhã kể. Thế nhưng, bà C. lại gọi liên tục giục ông chỉ. “Tôi không thấy gì cả, làm sao mà chỉ được”?-Lời ông như van nài. Bà C. sẵng giọng: “Anh cứ nói đi, lập tức ứng nghiệm”.

Lúc này ông hoang mang thật sự, bởi với ông lúc đó ngoại cảm cũng là sự thần bí ghê gớm, không thể giản đơn như vậy. Nhưng sau nhiều lần thúc ép, như để khẳng định bà C. đã sai, ông chỉ: Gia đình bước tới 10 bước nữa sẽ thấy một cây ổi hay cây xoài gì đó. Từ vị trí này, cách nửa mét về hướng tây bắc thì đào tìm. Gia đình liệt sĩ làm đúng lời ông, tiến 10 bước thì quả thật gặp ngay một cây ổi. Họ mừng rỡ, bắt đầu xác định vị trí và đào tìm. Ở nhà, ông vừa hồi hộp, vừa lo sợ. Vì lời ông nói đã linh nghiệm một nửa. Không lẽ, có sự kỳ lạ như vậy khi mà ông chỉ nói đại, không hề có hình ảnh nào hiện lên trong đầu? Cuối cùng, gia đình liệt sĩ sau khi đào sâu 1,2m rồi 1,5m vẫn không thấy gì. Ông lại ngổn ngang cảm xúc, chẳng biết nên buồn hay vui.

Đợi một lúc, chuông điện thoại lại réo. Giọng bà C. bên kia thúc giục : “Anh Nhã chỉ tiếp đi, gần rồi đó”. Lần này, ông hoảng sợ thực sự, rồi như dồn hết sức bình sinh, ông chỉ: Từ chỗ đã đào, gia đình đào thêm nửa mét nữa về hướng tây bắc. Lại im ắng, sự chờ đợi trong im lặng như bóp nghẹt ông. Điện thoại reo khiến ông giật thót mình. Lần này thì ông gần như đã kiệt sức và tự nhủ không thể chỉ dẫn gì nữa cả. Thế nhưng, ông vừa bật máy đã gặp ngay giọng nói của ông Trương Văn Đa reo lên mừng rỡ: “Tìm thấy mảnh sọ rồi anh Nhã ơi! Đúng hài cốt của ông cụ đây rồi”. Gia đình liệt sĩ thì mừng vui khôn xiết, còn ông ngồi trong căn phòng vẫn với một tâm trạng ngổn ngang giằng xé. “Tìm thấy rồi tôi vẫn không tin. Sao có sự kỳ lạ đến vậy”?-ông hồi tưởng và tâm sự rằng đó là lần đầu tiên trong đời, ông sống trong cảm giác không thể đặt tên nhưng không bao giờ ông quên được.

Đó là lần đầu ông góp sức tìm mộ. Phải qua nhiều cuộc tìm kiếm đầy thử thách tương tự như vậy ông mới chính thức tìm mộ bằng phương pháp ngoại cảm.

Một trong những thử thách cam go đầu tiên như vậy là trường hợp của ông Lê Văn Tự. Ông Tự là Giáo sư-Tiến sĩ nông học, nguyên giám đốc Trung tâm nghiên cứu khoa học kỹ thuật và khuyến nông TP.HCM. Thời ấy, ngoại cảm tìm mộ vẫn chưa rộng rãi, vẫn là vấn đề nhạy cảm và giới trí thức ít người tin, nhiều người phản bác. Người học rộng tài cao như ông Tự tìm đến nhờ giúp đã là một thử thách đối với ông, càng cam go hơn khi vị trí tìm mộ cách hàng ngàn cây số. Ông Tự thuật lại: Người em út của ông tên là Lê Văn Tường, SN 1947, là chuẩn úy, hy sinh ngày 15/3/1969 tại Khe Sanh, mặt trận đường số 9, Quảng Trị. Theo sự mách bảo, ông tìm đến ông Nhã. Sau cuộc hỏi han, ông Nhã vẽ cho ông Tự sơ đồ hướng dẫn rõ đường đi từ thị xã Đông Hà đến thị trấn Hướng Hóa và vào nghĩa trang liệt sĩ cùng lời ghi chú: “Liệt sĩ Tường đã được quy tập vào nghĩa trang liệt sĩ huyện từ năm 1991. Vị trí mộ nằm phía sau đài tưởng niệm, hàng thứ tư kể từ dưới lên, hàng thứ ba kể từ bên trái vào. Trên mộ có một lỗ thủng nhỏ bằng đầu đũa”. Tất cả các thông tin được ông truyền đạt ra hoàn toàn tự nhiên.

Vợ chồng ông Tự cầm sơ đồ trên tay tức tốc lên đường, hai ngày sau đã tìm đến đúng nghĩa trang huyện. Chỉ mất 10 phút họ tìm được mộ của liệt sĩ Tường, đúng như lời ông Nhã nói, từ vị trí hàng ngang hàng dọc đến cái lỗ thủng nhỏ trên mộ. Được sự giúp đỡ của các cơ quan ban ngành, việc cải táng hài cốt liệt sĩ Tường diễn ra nhanh chóng, thuận lợi. Cuộc “tương phùng” ý nghĩa của hai anh em sau 30 năm hoàn hảo đến không ngờ. “Sự thật không đơn giản như vậy, nếu họ dễ dàng nhận ra nhau thì chính tôi cũng chưa tin là đúng”-ông Nhã kể. Vì những lần đầu tiên đó bao giờ cũng kèm theo sự lo lắng, đợi chờ nghẹt thở. Bởi nếu không chính xác tức là làm khổ người ta, ông sẽ hối hận nhiều lắm. Ở đây có một câu chuyện làm an lòng người tìm kiếm và khiến ông vui mừng không kém. Ông Tự kể rằng: Trước đây, lần hai anh em ông gặp nhau ở Hà Nội, ông có một chiếc thắt lưng to bản bằng nhựa hóa học của Liên Xô. Ông đưa ra thợ cắt thành hai cái giống nhau để hai anh em làm kỷ niệm trước khi trở lại chiến trường. Sau khi khai quật mộ em trai, ông òa khóc trong sung sướng vì tìm thấy chiếc thắt lưng ấy gần như nguyên vẹn sau 30 năm, như một sự sắp đặt của trời đất.

Riêng với nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã, những trường hợp đầu tiên chính xác như vậy cho ông niềm hạnh phúc thậm chí còn lớn hơn thân nhân những liệt sĩ. Đó cũng là một trong những động lực lớn giúp ông gắn bó với việc tìm mộ bằng ngoại cảm sau này.



Nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã bây giờ


Nhân cách Nguyễn Văn Nhã

Là một trong ít người may mắn được gặp gỡ nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã, người viết bài này thường nhận được nhiều câu hỏi về ông pha lẫn hiếu kỳ là sự kính phục, ngưỡng vọng. Riêng tôi, tất cả những điều tôi biết hồ như đều hướng về bản ngã của ông: Sự chân thiện. Nguyễn Văn Nhã sinh năm 1949, trong một gia đình buôn bán nhỏ. Thời trẻ ông từng học trường Trung học Petrus Ký nổi tiếng ngày trước (nay là THPT chuyên Lê Hồng Phong) rồi vào Đại học Khoa học Sài Gòn. Ngôi trường này là một trong những cái nôi của phong trào học sinh sinh viên gắn với những người hoạt động cách mạng nổi tiếng như: Nguyễn Minh Triết, Phạm Chánh Trực, Dương Văn Đầy, Lê Công Giàu... Người cùng thời hay nói về ông Nhã với hình ảnh chàng sinh viên ốm yếu, thường tham gia tổ chức những cuộc xuống đường biểu tình chống chế độ những ngày đất nước sục sôi hào khí cách mạng. Ông một mình dán khẩu hiểu, cờ giải phóng, phát truyền đơn trong trường đại học, sau này tham gia thành lập chi đoàn hoạt động cách mạng bí mật.

Đầu năm 1975, ông bị bắt và bị đưa vào nhà giam Nha cảnh sát Đô Thành. Hơn 3 tháng trong ngục tù, ông trải qua những màn tra tấn thừa sống thiếu chết. Giặc đánh vào tay chân, thân thể ông nhiều ngày đến khi sưng vù, chảy nước quyện máu rồi xích lại trên băng ca bỏ giữa hành lang phòng giam cho muỗi cắn. Tất cả chỉ để khai thác danh sách 8 cơ sở cách mạng mà ông phát triển. Những lần tra khảo bằng kim đâm vào các ngón tay rồi dùng thước đóng dần xuống, hay để một chân ghế lên chân cái ông rồi chúng ngồi lên rung lắc.. đau đến tận xương tủy, ngất lên ngất xuống nhưng ông không nói nửa lời. Tất cả những “tra khảo viên” khét tiếng Nha cảnh sát thời đó đều được triệu hồi thay phiên nhau “làm việc” với ông Nhã nhưng đều nhận được câu trả lời: “Không biết”! Sau này, đã nắm được đầy đủ danh sách trong tay từ tư liệu tịch thu được của người khác nhưng vì sự háo thắng, chúng tiếp tục tra tấn để buộc ông khuất phục. Có lúc chúng dùng những điếu thuốc đang cháy thui vào chỗ kín nhưng ông không hé răng nửa lời. Mỗi lần bị đưa vào phòng xét hỏi, ông chỉ một câu: “Đánh đi rồi để tôi về”. Cái khí phách hiên ngang của ông làm những tên “đồ tể” phải khiếp sợ và là một biểu tượng kiên trung có sự lan tỏa rộng rãi trong thế hệ người tù ở nha cảnh sát thời bấy giờ.

Hòa bình, ông tham gia hoạt động đoàn rồi nghỉ việc nhà nước. Tuổi trẻ oai hùng và kiêu hãnh nhường chỗ cho cuộc sống bình lặng. Kể cả sau này đã có tên tuổi trong lĩnh vực ngoại cảm, ông cũng ở ẩn, ít khi xuất hiện, ít khi nói về mình, những câu chuyện về ông đa phần được người khác kể lại. Có điều người ta không khỏi thắc mắc, ông đi qua thời cuộc với những đòn thù liên miên của kẻ thù, có lúc ở bờ vực sinh tử. Nhưng khi là nhà ngoại cảm tìm mộ, ông không phân biệt liệt sĩ hay lính cộng hòa, vẫn giúp đỡ như nhau? Tất cả nằm trong câu nói ông nhiều lần nhắc đến: “Bản chất của tìm mộ là siêu thoát. Vong hồn nào cũng khổ đau, cũng cần được siêu thoát như nhau, không nên phân biệt”.

Có lẽ cái quan niệm ấy ông cũng áp dụng trong đời thường. Thành ra những người đã gặp đều thấy ở ông một sự chân thành, một nhân cách lớn bên trong hình hài dung dị. Tất cả làm nên một Nguyễn Văn Nhã lôi cuốn đến lạ kỳ.

(Còn tiếp...)

Nguyễn Văn Nhã, một con người kỳ lạ

Sau khi báo Công lý & Xã hội đăng tải bài viết đầu tiên về nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã, rất nhiều độc giả đã gọi điện, gửi thư đến tòa soạn mong muốn biết thêm về ông. Nhiều người được ông giúp tìm mộ trước đây mong một lần được gặp ông nay biết được thông tin về ông trên báo đã rất vui mừng, xúc động. Để đáp ứng mong mỏi của đông đảo bạn đọc, được sự đồng ý của ông Nguyễn Văn Nhã, báo Công lý & Xã hội thực hiện loạt phóng sự dài kỳ để bạn đọc tiếp cận thêm những thông tin về cuộc đời và sự nghiệp của ông. Hiển nhiên, không thể không đề cập đến những cuộc tìm mộ mà người ta gọi là “nhiệm màu”, “thần thánh” với mục đích tôn chỉ là hướng bạn đọc vào bản chất ngoại cảm và ý nghĩa thật sự của việc tìm mộ.


Kiến Giang
Báo Công Lý & Xã Hội


Message edited by saigoneses - Thứ Hai, 18 Mar 2013, 10:36 AM
 
saigoneses Date: Thứ Hai, 18 Mar 2013, 10:41 AM | Message # 2
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
Tìm mộ, hành trình kỳ diệu và linh thiêng (Kỳ 2)
08/3/2013 16:33

Sau những cuộc tìm mộ đầu tiên thành công với nhiều bí ẩn, là người học ngành khoa học, Nguyễn Văn Nhã muốn tìm hiểu tính khoa học trong ngoại cảm.

Lúc đầu ông cũng phải gặp gỡ trực tiếp thân nhân liệt sĩ để vẽ bản đồ, sau đó là giai đoạn gửi bản đồ chỉ mộ qua đường bưu điện và cuối cùng là qua điện thoại. Tất cả những biến chuyển đó, như một hành trình tất yếu đưa ông đến được với ý nghĩa tối thượng của việc tìm mộ là hướng dẫn thân nhân giúp các vong hồn siêu thoát, có nghĩa là thoát hẳn sự ràng buộc bám víu vào hài cốt mồ mả, vừa giúp người đang sống bớt đi sự cực khổ, day dứt.

Những cuộc tìm kiếm kỳ lạ

Năm 1998, Nguyễn Văn Nhã bắt đầu “hành hiệp” ngoại cảm. Nói là hành hiệp vì ngay từ đầu, ông không nhận tiền bạc, vật chất của bất kỳ ai ông giúp. Từng chứng kiến hàng trăm người ăn chực nằm chờ hàng chục ngày trời ở nhà của một nhà ngoại cảm ngoài Bắc. Ông không khỏi băn khoăn, vì việc tìm mộ người chết sao lại làm khổ người sống như vậy? Nên làm thế nào cho người ta bớt khổ cực tốn kém thời gian là điều ông tâm niệm từ khi bắt đầu khởi sự. Thời điểm này, nhà ngoại cảm tìm mộ liệt sĩ trong Nam chưa có. Thân nhân các gia đình liệt sĩ phải lặn lội ra Bắc hy vọng được trực tiếp nói chuyện với nhà ngoại cảm. Ông Lê Minh Trung, lúc này là cán bộ phòng văn hóa Q.4, TP.HCM kể lại ông cũng ra Bắc nhiều lần rất tốn kém nhưng chưa thành. Tình cờ biết đến ông Nhã đã tìm được mộ đồng đội của cha ông nên gia đình mừng rỡ tìm đến và đã được Ông Nhã hướng dẫn tỉ mỉ gia đình tìm hài cốt.

Ông Trung thuật lại rằng ban đầu họ không tin lắm vì ông Nhã hướng dẫn đến Công viên Lê Thị Riêng trong khi đồng đội chết cùng cha ông, nhờ sự hướng dẫn của chính ông Nhã lại được tìm thấy ở Cầu Dừa, Q.4. Ông Nhã hướng dẫn: Cách cổng sau công viên 200m theo con đường mòn, qua 2 ngã ba rẽ phải 10m thì thấy đường mòn nhỏ hơn. Hài cốt nằm cặp con đường này, phía Bắc cách khoảng 20m có 1 cây cao 8m lá to, phía Nam là đường mòn nhỏ có 1 rễ cây, tại chỗ có 3 bụi mắc cỡ ba bông và một cục đá màu xanh, một cục màu đỏ bằng nắm tay.


Ông Nguyễn Văn Nhã (ngoài cùng bên trái) chụp ảnh lưu niệm sau khi vẽ bản đồ cho nguyên Phó chánh án TAND Tối cao Quản Trọng Quân (ngoài cùng bên phải) tìm hài cốt chú ruột. Ảnh chụp năm 1999.

Ông Trung đi một mình đến công viên thấy mọi vật ở thực địa đều chính xác như lời ông Nhã nói. Kéo thước đo khoảng cách ông Nhã ghi trên sơ đồ thì sai số không quá 1m. Ông đánh dấu vị trị về kể với gia đình, họ vẫn nghi ngờ. Thậm chí ông Trung nghĩ rằng có thể ông Nhã thường xuyên đến công viên này nên đã biết chính xác mộ phần.

Sáng hôm sau họ trở lại khai quật. Để “thử” ông Nhã, ông Trung gọi điện, ông Nhã nói trong đoàn đi có một người mang áo trắng. Ông Trung nhìn lại, quả thật đoàn đi 7 người, trong đó có một người trong Ban quản lý công viên đi cùng mặc áo trắng. “Hay là người này làm hiệu cho ông Nhã”-ông Trung trộm nghĩ. Lập tức ông Nhã nói tiếp: Từ người áo trắng đến cục đá màu đỏ chừng 1,2m, hãy đào chỗ đó! Ông Trung kéo thước đo khoảng cách thì đúng 1,2m, không lệch tí nào. Ông Nhã dặn thêm, nếu gặp khó khăn thì đợi khoảng 9g sẽ có con bướm vàng bay đến đậu ở đâu thì đào ở đó. Chỉ một lát sau, một chú bướm vàng bay đến đậu ngay bàn cúng khoảng 3 phút rồi bay đi. “Lúc này tôi thật sự thấy ớn lạnh, người bủn rủn vì sự màu nhiệm trước mắt. Cũng nhờ vậy mà gia đình càng có niềm tin sẽ tìm thấy hài cốt”-ông Trung nhớ lại.

Sau khi đào chừng 1,5m thì tìm được xương cốt mặc dù không còn được nhiều. Mẹ ông Trung cầm nắm đất trên tay thoáng chút buồn, nghĩ ngợi. Bà gọi cho ông Nhã kể rằng chồng bà trước đây có một cái răng vàng. Tìm được hài cốt bà rất vui nhưng ước gì bà được thấy cái răng vàng đó để chắc chắn là chồng mình. Lập tức, ông Nhã nói: “Chiếc răng vàng ở trên tay bà rồi đó”! Bà hồi hộp bóp nhẹ từng miếng đất nhỏ thì thấy đúng 7 cái răng, mang đi rửa thì tìm được cái răng vàng trong số đó. “Cả nhà tôi khóc òa lên vì sung sướng. Cảm giác lâng lâng hạnh phúc và kính sợ trước sự linh thiêng mà thầy Nhã mang lại thật khó có thể nào quên”-ông Trung hồi tưởng. Xương cốt của cha ông sau đó được cải táng, chôn cất tại nghĩa trang liệt sĩ thành phố.

Thời đó, còn có một vị khách khá đặc biệt mà ông Nhã còn nhớ rõ. Đó là ông Quản Trọng Quân, nguyên Phó chánh án TAND Tối cao. Ông Quân đi tìm chú ruột là liệt sĩ Quản Trọng Hoàng, một nhà cách mạng nổi tiếng từng là Ủy viên Xứ ủy Nam Kỳ trong kháng chiến chống Pháp. Ông bị giặc bắt và đưa ra bắn năm 1942 tại Hóc Môn, TP.HCM. Sau giải phóng, có nguồn tin nói rằng các chiến sĩ khởi nghĩa năm 1940 bị giặc bắn và chôn ở đất Thánh Chà. Sau này sở Vệ sinh thành phố xây trụ sở đào móng gặp nhiều xương cốt đã cho chở đi đâu không rõ. Việc tìm kiếm hài côt ông coi như bế tắc.


Một cuộc tìm kiếm hài cốt do ông Nhã hướng dẫn, có chú chó nâu chỉ vị trí mộ.

Thông qua người quen, ông Quân được gặp trực tiếp ông Nhã. Ông Nhã sau khi nghe chuyện xong liền nói: Người này cao 1m66, thấp hơn ông anh một chút và có một người em nữa. Ông Quân thoáng giật mình, vì ông Hoàng có anh ruột là Quản Trọng Linh, cao đúng 1m68 và một người em ruột tên Quản Trọng Huệ. Ông Quân kể mình với ông Nhã hoàn toàn xa lạ, lần đầu gặp nhau nhưng ông Nhã đã nói đúng từng chi tiết như thế thì không thể không tin.

Ông Nhã vẽ sơ đồ chỉ đến một khu nghĩa địa hoang, lấy trụ sở UBND xã Xuân Thới Thượng, H. Hóc Môn làm điểm xuất phát với lời dặn dò: Dọc đường đi bên trái có quán ăn, trạm y tế và miếu; bên phải có chợ và cây xăng. Nếu xác định đúng 5 điểm trên thì mới tìm ra, nếu không đúng tức là đã lệch hướng 180 độ . Hôm sau, ông Quân lên đường, thì phát hiện quán ăn, trạm y tế và miếu thờ lại nằm bên phải, chợ và cây xăng lại nằm bên trái, ngược với sơ đồ, cuộc tìm kiếm bất thành.

Hôm sau nữa, ông Quân rủ thêm người thân cùng đi. Chợt nhớ lại lời ông Nhã dặn việc lệch hướng 180 độ trước đó, họ lật ngược tấm bản đồ và nhìn từ phía sau. Thật kỳ diệu, tất cả các điểm đã trùng khớp theo hướng trên bản đồ. Sau này ông Nhã cho tôi biết là bản đồ có mặt dương và mặt âm. Nhiều trường hợp mặt dương không ứng nghiệm đã lật ngược bản đồ xem mặt âm và thành công. Họ theo hướng ấy, tìm được mộ ở khu mả. Trước khi đi, ông Nhã đã nói rõ: Trên mộ có một que củi dài 1,2m có nhánh, dưới chân mộ có 3 bông hoa dại màu vàng tươi nhỏ bằng đầu bút. Khi gia đình ông Quân đến nơi, đã tìm thấy tất cả các dấu hiệu và bắt đầu đào bới. Ông Nhã còn nói trên đầu mộ có một cục đá. Để chắc chắn, ông Quân hỏi: Cục đá to ngần nào? Ông Nhã trả lời ngay: Viên đá hình tam giác, đáy khoảng 8 cm. Gia đình ông Quân đào lên tìm thấy một viên gạch lót nền xưa hình tam giác, đo thì đáy rộng đúng bằng 8cm! Nhiều người trong gia đình ông chết điếng, sững người vì sự linh nghiệm lạ kỳ trước mắt.

Cuộc tìm mộ sau hơn 52 năm có kết quả mỹ mãn. Gia đình ông tìm được nhiều mảnh xương của liệt sĩ Quản Trọng Hoàng mang về cải táng. Ông Quân tâm sự rằng, đó là giây phút giải tỏa sự chờ đợi tưởng như vô vọng của cả một dòng họ. Nhiều cán bộ cách mạng lão thành còn sống lúc đó cũng cảm động rơi nước mắt khi nhìn thấy hài cốt đồng đội mình mà trước đó họ nghĩ sẽ vĩnh viễn không bao giờ tìm thấy.

Cội rễ của sự linh nghiệm

Những cuộc tìm mộ chính xác liên tiếp, tiếng tăm của ông Nhã được truyền tai nhau, ngày càng đông người tìm đến. Bản thân ông đang làm tổng giám đốc của một doanh nghiệp. Công việc bận rộn nên chỉ có thể hoạt động ngoại cảm mỗi ngày hai tiếng, từ 16h30 đến 18h30. Thế nhưng, từ sáng sớm, đã có nhiều người tìm đến xin gặp. Hình ảnh những bà mẹ già khổ cực từ quê lặn lội lên Sài Gòn chầu chực trước cơ quan khiến ông không khỏi bị ám ảnh. Ông cho ghi vào sổ từng trường hợp rồi hẹn ngày quay lại lấy bản đồ. Tuy nhiên do lượng người đăng ký quá đông, nhiều trường hợp phải mất đến 2 tháng ông mới phản hồi kịp.

Trăn trở mãi, cuối cùng ông nhận được tín hiệu gửi bản đồ tìm mộ qua đường bưu điện. Ở đây phải nói thêm, mỗi cách tìm mộ, ông đều phát tâm gửi đến các thế giới khác, khi nhận được tín hiệu tức là đã được đồng ý giúp đỡ. Những người cần tìm mộ viết thư gửi, ông đều đặn vẽ bản đồ rồi gửi lại qua đường bưu điện cho họ. Năm 1999, ông gặp một kỷ niệm ý nghĩa và đáng nhớ nhất trong những ngày tháng hoạt động ngoại cảm của mình. Đó là lúc ông đọc được trên báo Tuổi Trẻ chủ nhật một tấm ảnh hạnh ngộ sau ngày giải phóng của bà má Trần Thị Bính cùng con trai Lê Văn Thức quê ở Bến Tre, một tử tù Côn Đảo. Ông Thức là chiến sĩ cách mạng hoạt động ngầm trong lòng địch. Sau khi bị lộ, ông bị tuyên án tử hình và đày ra Côn Đảo. Cho đến tháng 5/1975, sau ngày giải phóng, tàu hải quân chở những người tù vào đất liền. Bà Bính và con trai ôm chầm lấy nhau, nước mắt chan hòa. Cố nghệ sĩ nhiếp ảnh Lâm Hồng Long chụp lại khoảng khắc ấy, làm nên một tác phẩm để đời. Câu chuyện được đăng trên báo lúc bấy giờ có một chi tiết khác khiến ông Nhã chú ý: Bà Bính có người con gái thứ ba tên là Lê Thị Tố, năm 1949, chị bị giặc Pháp bắn chết tại Tiền Giang và mất luôn xác.

Tấm ảnh người mẹ già đau khổ trên báo cứ hiện lên trong tâm trí ông. Lập tức, ông phát tâm tìm kiếm hài cốt của liệt sĩ Tố, giúp người mẹ ấy tìm lại được con. Trời phật thương tình, ông nhận đủ dấu hiệu. Ông vẽ hoàn cahirnh bản đồ, thông qua tòa soạn báo Tuổi Trẻ nhờ gứi đến bà Bính. Ông còn dặn dò cẩn thận, gia đình theo chỉ dẫn đến nơi, sẽ có tiếng gà gáy chỉ mộ. Người “tử tù” Lê Văn Thức sau hai ngày lặn lội tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm đến nơi theo chỉ dẫn là một vung đất tại xã Láng Biển, huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang. Sau khi thắp nhang khấn nguyện, quả thật có con gà trống từ đâu lại cất vang tiếng gáy. Ông đào và tìm được hài cốt chị gái mình ngay chỗ đó.


Bức ảnh “hạnh ngộ” của bà mẹ Trần Thị Bính cùng người tử tù Lê Văn Thức do cố nghệ sĩ Lâm Hồng Phong chụp lại ngày 6/5/1975.

Năm 1999, sau khi đọc bài viết cảm động, nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã đã phát tâm giúp bà tìm được hài cốt người con gái sau 50 thất lạc.

Bà má Bính, từ cuộc trở về của người con trai tử tù 24 năm trước đó không ngờ cuối đời lại có thêm cuộc “hạnh ngộ” với người con gái thất lạc sau 50 năm đằng đẵng. Bà lúc đó đã 93 tuổi. Bây giờ thì bà đã ra đi nhưng có lẽ là trong hạnh phúc mãn nguyện. Riêng ông Nhã thì mãi nhớ kỷ niệm xúc động ấy, ông thường nói với tôi rằng: “May mắn là duyên lành đến kịp”.

Hướng dẫn tìm mộ qua thư từ một thời gian, ông Nhã bắt đầu thấy nhiều thư từ bị thất lạc. Nhiều người ở vùng sâu vùng xa đã được ông vẽ bản đồ nhưng có lẽ vì lý do đó mà chưa tìm được mộ. Từ đó, ông lại nhận được tín hiệu hướng dẫn tìm mộ trực tiếp qua điện thoại. Không cần vẽ bản đồ, ai gọi tới ông chỉ trực tiếp, chỉ cần ghi lại khoảng 10 dòng và làm theo. Tôi tò mò hỏi ông: “Không có bản đồ thì việc tìm mộ có linh nghiệm và chính xác không”? Ông cười tươi nói: “Chính xác và linh nghiệm hơn cả khi có bản đồ”. Khi vẽ bản đồ thì tỷ lệ tìm được mộ chính xác chỉ hơn 60% nhưng chỉ qua điện thoại thì đạt gần 80%. “Chỉ qua điện thoại người ta bớt tốn kém, cực khổ nhiều lắm. Có lẽ vì vậy mà trời phật cũng thương tình, cho linh nghiệm hơn”-ông tâm sự. Sau này nhiều người kể lại, dù không có bản đồ, nhưng tất cả thông tin đều ứng nghiệm và mỗi cuộc tìm kiếm đều như có đấng siêu nhiên chỉ đường.

Câu chuyện về ông Trần Công Thại, nguyên Bí thư tỉnh ủy Hà Tĩnh có lẽ là một trong những trường hợp như thế. Khoảng năm 2000, ông Thại gọi điện cho ông Nhã nhờ tìm hài cốt cha mình. Cuộc điện đàm giữa hai người chưa quen rất ngắn. Ông Nhã hướng dẫn ông Thại đến một ngã tư ở địa bàn Q.Gò Vấp rồi tìm đến nhà bà Hai Nga nào đó, 48 tuổi, có mặc áo bông màu đỏ. Hài cốt của ông cụ nằm dưới tường rào nhà bà này, chỗ có nhánh cây và một mảnh gạch vỡ sát vách tường. Ông Thại cùng con trai lên đường tìm đến ngã tư như hướng dẫn. Nhưng nhà cửa san sát, đường sá tấp nập, không biết tìm nơi đâu. Bất lực, ông gọi điện lại cho ông Nhã. Ông Nhã nói qua điện thoại: “Anh chờ một chút, chừng 15 phút sau sẽ có hai con bướm vàng đến dẫn đường”. Quả thật, chỉ 5 phút sau, hai con bướm vàng bay qua bay lại trước mặt hai cha con ông. Ông Thại giật thót mình gọi lại báo với ông Nhã thì được khuyên: “Hãy đi theo hai con bướm đó”.

Hai cha con ông Thại đi theo hai con bướm vàng, đến một bờ tường thì chúng biến mất. Lấy can đảm, ông bấm chuông trên tường. Một phụ nữ trung niên ra mở cửa. Ông hỏi: “Chị có phải là chị Hai Nga”? Chủ nhà trả lời: “Dạ đúng. Anh là ai”? Ông Thại sốt ruột hỏi dồn: “Có phải chị 48 tuổi”. Bà Nga sững sờ: “Dạ đúng. Sao anh biết”? Lúc này cả chủ lẫn khách đều hốt hoảng. Đặc biệt là cha con ông Thại, ai cũng tái mặt bần thần vì những lời tiên đoán của ông Nhã trước đó. Lấy lại bình tĩnh, ông kể lại cho bà Nga đầu đuôi câu chuyện tìm mộ và cơ duyên được gặp bà. Chủ nhà nghe xong cũng điếng người kinh ngạc. Họ dẫn nhau ra bờ tường tìm kiếm thì phát hiện một chố có cành cây nhô ra, ngay phía dưới là mảnh gạch vỡ nằm sát vách. Phần vì cảm động, phần vì kinh sợ trước câu chuyện siêu nhiên kỳ bí, bà Nga đồng ý cho ông Thại đào tường tìm kiếm. Sau khi đào tìm, họ phát hiện hài cốt ông cụ ngay dưới bức tường. Những người ổng cuộc đến giờ vẫn chưa thể nào quên một trải nghiệm linh thiêng và kỳ lạ đến vậy.

“Những sự việc kỳ là như vậy đã xảy ra nhiều”-ông Nhã nói với tôi. “Nhưng phải biết rằng, tất cả đều được hồn thiêng đất nước trợ giúp thì mới linh nghiệm”. Ông thoáng chút buồn khi nói với tôi rằng tìm mộ không phải là một cái “nghiệp” gắn vào bất kỳ ai. Vì có đến hàng triệu ngôi mộ của liệt sĩ, của lính cộng hòa và cả những nạn nhân của hai cuộc chiến tranh tàn khốc. Nhà ngoại cảm dù có giỏi đến đâu thì cũng chỉ tìm được một phần nhỏ thôi. Thành ra sự trợ giúp của hồn thiêng đất nước, của chư vị Bồ Tát đều hướng con người chúng ta chạm đến cái ý nghĩa tuyệt vời của tìm mộ, đó là sự siêu thoát. Phần “tinh anh” thiêng liêng nhất ấy vượt lên, thoát hẳn ra khỏi mộ phần hay hình hài xương cốt mà ta cứ mãi cất công tìm kiếm.

(Còn tiếp...)

Kiến Giang
 
saigoneses Date: Thứ Hai, 18 Mar 2013, 10:48 AM | Message # 3
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
Quy luật tâm linh và sự siêu thoát (Kỳ cuối)
16/3/2013 15:58

Những người dù đã hoặc chưa gặp Nguyễn Văn Nhã đều tin rằng ông có khả năng “siêu phàm”. Bởi vì phương pháp của ông và một số người nữa là duy nhất.

Với riêng Nguyễn Văn Nhã, ông chỉ coi đó là “quà tặng” của trời phật và muốn sẻ chia nó với tất cả mọi người. Hành trình ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã có thể nói là tuân theo quy luật tâm linh để đạt đến sự siêu thoát. Dù chưa có nhiều người trần mắt thịt hiểu được ý nghĩa thiêng liêng này nên vẫn cố công tìm kiếm, cố công trói buộc vong hồn người đã khuất vào những nắm xương, nấm mồ hoang lạnh rồi sẽ tan biến theo thời gian.

Cho đến bây giờ, những người được ông Nhã trực tiếp giúp tìm mộ hoặc người nghe kể lại đều nghĩ rằng ông có khả năng điều khiển được “tín hiệu” giúp tìm mộ.

Ngoại cảm là kết nối các thế giới

Những cuộc tìm mộ kỳ diệu nối tiếp nhau, khi thì con người, lúc thì động vật cỏ cây, cả con sâu cái kiến cũng giúp chỉ mộ.

Chuyện một vị luật sư người Mỹ gốc Việt lặn lội về nước tìm mộ mẹ ở Hà Tây, được ông vẽ sơ đồ đến giữa một cánh đồng rộng và dặn dò phải chờ một con trâu đến đứng vào chỗ đất nào thì đào lên ắt sẽ thấy mộ. Vị luật sư ngồi trên một gò đất giữa đồng chờ mãi vẫn không thấy con trâu nào. Đang lúc ông gọi điện thoại lại cho ông Nhã thì bỗng nghe tiếng sột soạt sau lưng. Ông giật mình quay lại thì thấy có một chú nghé húc liên hồi vào gò đất sau chỗ ông ngồi. Sau khi khấn nguyện, ông đào gò đất lên thì quả nhiên phát hiện hài cốt của mẹ mình.

Hay trưởng một phòng của Sở GTVT Đồng Nai đi tìm mộ cha ở An Giang ngay vào mùa nước nổi. Ông Nhã sau khi miêu tả hình dáng người đã khuất để thân chủ xác nhận đã hướng dẫn người này đến một cánh đồng và đợi đúng 10h30 sẽ có một chú chó đốm trắng đứng một chỗ sủa liên hồi, chính là nơi chôn cất người chết. Vị trưởng phòng được các cán bộ xã dẫn ra giữa đồng cùng chờ đợi phần vì nhiệt tình, phần vì không tin chuyện ông Nhã nói là thật. Vì cả một vùng nước mênh mông, tìm đâu ra chó, mà lại là chó đốm trắng? Cả đoàn chờ đến gần đúng giờ thì nản, toan ra về. Bỗng nhiên, một chú chó đốm trắng từ đâu xuất hiện bơi sì sụp giữa đồng nước ra đến một khu gò leo lên sủa liên hồi. Sau khi đào lên, người ta phát hiện hài cốt người đã khuất đúng như nhận dạng của nhân thân. Cả đoàn người vừa sợ hết vía vừa thán phục trước khả năng của nhà ngoại cảm dù không biết mặt mũi ông như thế nào.

“Có khi dấu hiệu đi trái với quy luật tự nhiên, chính mình cũng không nghĩ tới”-ông Nhã kể. Điển hình trường hợp gia đình một viên đại úy chế độ cũ đi tìm mộ người thân. Sau khi ông vẽ bản đồ, họ tìm đến một cánh rừng cao su và sẽ có một con sâu xanh chỉ mộ. Gia đình viên đại úy tìm đến nơi, thấy hàng chục công nhân túm tụm bàn về một con sâu xanh rất lạ. Những người lớn tuổi nhất khẳng định cả đời chưa thấy loại sâu như vậy sống ở rừng cao su bao giờ. Một người đã quét chú sâu ấy đi. Gia đình thân nhân liệt sĩ tìm đến nơi con sâu đang nằm thì phát hiện đầy đủ các dấu hiệu ông Nhã chỉ từ trước và tìm được hài cốt viên đại úy.

Những câu chuyện mầu nhiệm như thế rất nhiều. Ông đã tìm kiếm gần 7.000 ngôi mộ, mỗi trường hợp là một điều mầu nhiệm. Đến mức người từng được ông giúp hoặc nghe kể kết luận rằng ông Nhã có khả năng điều khiển vạn vật làm tín hiệu để tìm mộ. “Nói ông Nhã điều khiển dấu hiệu là tự cao, ngã mạn. Sự thật tôi không cao siêu gì cả. Tôi cứ cho tín hiệu, còn tín hiệu có đến hay không là do Trời Phật, Bồ Tát thị hiện cử đến”-ông tâm sự. Lúc mới tìm mộ, ông còn tưởng đó là vong hồn của người chết nhập vào làm tín hiệu dẫn đường. Nhưng càng đi sâu vào, ông càng khám phá ra rằng, việc tìm mộ là do Bồ Tát, Trời Phật trợ lực, không một người sống hay vong hồn nào có thể làm được.

Ông nhắc đi nhắc lại nhiều lần rằng phương pháp ngoại cảm tìm mộ của ông thực chất là kết nối với các thế giới. Khi ông phát tâm gửi thông điệp, Trời Phật sẽ cho ông tín hiệu. Những lần như vậy, ông hiểu rằng càng vì người khác, sao cho họ bớt cực khổ tốn kém, tha lực ở các thế giới khác gửi đến càng mạnh hơn. “Cũng như người sống trên đời cũng vậy. Càng phát triển từ bi thì càng nhận được những điều tốt đẹp”-ông nhắn nhủ.

Tôi nhận ra rằng, đó cũng là phương châm sống của Nguyễn Văn Nhã: Luôn vì người khác, không mưu cầu gì cho mình. Cũng như khi bước vào ngoại cảm, ông luôn trăn trở tìm đến bản chất thật của nó. Và làm sao để người nghèo nhất cũng có thể tìm mộ. Ông lên đường gặp gỡ hàng chục nhà tâm linh lúc đó để tìm câu trả lời.

Rồi chưa thỏa mãn, cuối năm 2001, ông sang Ấn Độ, tìm đến Đại học Tâm linh thế giới để học thiền. Nhân chuyến đi đó, ông gặp được “kho báu” của đời mình: đó chính là Phật pháp. Ông kể rằng, khi đến gốc bồ đề nơi đức Phật đắc đạo, ông đã khóc. Rằng hành trình ngoại cảm tìm mộ chính là cơ duyên đưa ông đến với phật pháp. Và chính Phật pháp giúp ông hiểu được bản chất hành trình ngoại cảm của mình là kết nối con người với các thế giới cao hơn, rằng chết không phải là hết, vấn đề là vong hồn sẽ đi về đâu. Cách sống trên đời sẽ định đoạt lâu dài, hàng trăm ngàn năm thế giới mình sẽ đến khi lâm chung.

Trò chuyện với linh hồn và hướng về cảnh giới tốt đẹp

“Không riêng gì Phật pháp, tất cả các tôn giáo trên thế giới này đều hướng vong hồn vào sự siêu thoát”-ông phân tích. Vì vậy, đích đến của mọi hành trình ngoại cảm cũng là hướng đến điều này. Với ông, đó chính là cảnh giới tình thương rất an lạc mà con người cần đạt đến.

Nhiều năm rồi ông không còn tìm mộ. Nhiều người cảm thấy buồn, thậm chí còn trách ông sao không giúp đỡ họ. “Thứ cần tìm bây giờ là vong hồn người chết chứ không phải là xương cốt mồ mả nữa”. Thành ra, ông vẫn giúp nhưng là giúp người sống làm thế nào để làm cho các vong hồn siêu thoát. Còn mồ mả, xương cốt chỉ là cái tạm thời, hạn hữu không cần tìm bằng mọi giá. “Còn hướng người ta vào những cuộc tìm kiếm tốn kém thời gian tiền bạc là tôi còn mang tội. Mọi người ai cũng mong được siêu thoát. Vậy thì sao cứ phải trói buộc vong hồn của người đã khuất vào những cục xương, nắm đất. Rồi những thứ đó cũng về với cát bụi cơ mà!”.


Bản đồ có bút tích của nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã hướng dẫn nguyên Phó thủ tướng Trần Phương tìm mộ em gái mình năm 1999

Trước khi nhận ra điều đó, ông cũng đã từng mê mãi trong việc tìm kiếm. Có những cuộc điện thoại nhờ tìm gọi đến, lập tức hình ảnh người đã khuất hiện ra trong ông rõ mồn một. Trời phật như thử thách ông nhưng cuối cùng ông cũng ngộ ra ý nghĩa tuyệt vời của nó. Nhờ có tìm mộ dẫn dắt ông đến với Phật pháp, ông hiểu rằng chết không hết như người ta nghĩ. Vấn đề là vong hồn đi về đâu. Con người thành tâm tin và thực hành hướng về thế giới cao thì tổ tiên sẽ siêu thoát về cõi giới tốt đẹp. Chính những người đang sống cũng vậy, sống từ bi, yêu thương người khác thì mai này chết đi, linh hồn cũng sẽ được kết nối về với những thế giới cao hơn.

Nhiều người gọi điện thuyết phục ông tìm mộ hoặc hài cốt người thân. Ông thẳng thắn nói rằng: "Nếu tôi tìm mà đến ngày cúng giỗ, cục xương nắm đất về nằm trên bàn thờ thì tôi tìm ngay". Nhiều người có mồ mả ông bà ngay trong vườn nhà nhưng ngày cúng giỗ vong hồn họ không về thì coi như là vẫn thất lạc như thường. Con người ràng buộc với tổ tiên bằng sự hiếu đạo, nên nghĩ rằng tìm được xương cốt mồ mả là báo hiếu. Tìm được cha mẹ rồi thì nhờ tìm ông bà, rồi đến ông tổ, thậm chí tam đại, tứ đại. Như vậy còn bát đạt, thập đại... thì sao. Không lẽ cả đời cứ tìm kiếm mãi? Nếu dùng tiền bạc vào việc thiện thì sẽ tốt hơn. Chỉ cần ăn chay niệm phật, sống tốt đời đẹp đạo thì giúp không chỉ một mà hàng loạt vong hồn siêu thoát. Đó là tạo phước đức cho mình và ông bà tiên tổ, cho cả dòng họ. Cũng có người đã tìm được hài cốt, nghe đến danh tiếng ông Nhã còn nhờ ông xác định xem phần xương cốt đó có phải của thân nhân mình. Ông giải thích rằng, mỗi dịp thờ cúng, thành tâm khấn nguyện tên người thân mình thì hồn tìm về chứ đâu phải xương cốt. Nếu có nhầm thì khấn nguyện luôn cho họ, tức là đã tạo phúc lớn rồi. Sao phải nghĩ ngợi so đo vị kỷ làm tổn phước?

“Mấy năm nay, đất nước tổ chức nhiều đại lễ cầu siêu nên nhiều lần tôi trò chuyện với các linh hồn, họ cũng muốn người sống không nên dồn cả tâm sức vào những cuộc tìm kiếm đó nữa. Nhiều vong hồn ở cõi giới tốt nhưng thân nhân không biết cố tìm xương cốt, trói hồn họ vào bãi tha ma hoang lạnh”-ông Nhã kể. Họ muốn đi mà không đi được, phải ở đó nhìn xương cốt mình tan rã dần đau đớn lắm. Có lần một gia đình ngoài Hà Nội gọi vào nói với ông đã lạc mất hài cốt thân nhân. Lập tức người đó hiện về nói với ông rằng: “Tôi đứng sau lưng chúng đây. Chúng không biết nên cứ tìm kiếm mãi đâu đâu”.

Có nhiều lần, những mồ mả, xương cốt ông tìm được hiện hồn về trò chuyện với ông. Nhiều vong hồn trách ông sao từ đầu không hướng dẫn gia đình họ ăn chay niệm Phật, cầu cho họ siêu thoát mà lại giúp họ tìm xương cốt về, đưa linh hồn ra những bãi tha ma đau khổ. “Nhiều linh hồn liệt sĩ nói rằng sau khi bị gia đình đưa ra khu mả, họ thấy nơi đó buồn khổ, u ám quá nên bỏ hài cốt ở đó rồi trở lại vào rừng”-ông kể tiếp. Ông nói với các linh hồn rằng lúc đầu tìm xương cốt mồ mả, ông cũng thấy họ vui vẻ. Nhưng lúc đó, ông chưa bén duyên Phật pháp. Chưa chạm được ý nghĩa chân phương của việc tìm mộ là giúp họ siêu thoát. Nay ông sẽ hướng dẫn cho gia đình gặp được chánh pháp, cùng họ cầu nguyện cho các vong hồn siêu thoát và chính họ cũng góp phần giúp người sống hiểu được chết không phải hết. “Sau khi nghe như vậy, các vong hồn như được thăng hoa. Họ hóa thành ánh sáng nhỏ bay lên tan vào không gian”-ông kể. Cũng từ đó, ông thôi không còn tìm xương cốt mà cố tâm nghiên cứu những phương pháp cầu nguyện để giải quyết vấn đề cơ bản nhất: đó là sự siêu thoát. Đó cũng chính là điều Trời Phật hướng ông đến. Mà Phật pháp, như đã nói, chính là “kho báu” cuộc đời ông, sứ mệnh của ông là đem “kho báu” ấy sẻ chia với mọi người để ai cũng biết khai thác “kho báu” tình thương của chính mình.

Ngồi tiếp chuyện ông, những cuộc điện thoại nhờ tìm hài cốt vẫn đều đặn đến. Tôi băn khoăn hỏi ông liệu người trần mắt thịt có thấu hiểu được ý nghĩa cao siêu đó? Vì những cuộc tìm mộ vẫn được tổ chức đều đặn. Người ta bỏ ra nhiều công sức, thời gian tiền bạc để cố tìm bằng được. Ông buồn nói rằng chưa nhiều người hiểu được chân lý ấy. Nhưng dần dà họ sẽ hiểu ra. Và dù người nào chưa hiểu được, trách ông sao không tìm hài cốt, ông vẫn phân tích hướng dẫn cặn kẽ.

Có một gia đình ở Cần Thơ thường xuyên gọi điện nhờ ông tìm hài cốt. Sau khi ông nói về việc chỉ cần khấn nguyện cho vong hồn, không cần tìm mộ. Không bằng lòng, họ vặn lại: “Nếu anh Nhã cho tôi thấy vong hồn người thân, gia đình chúng tôi sẽ tin lời và không tìm kiếm nữa”. Ông trả lời: “Chỉ cần gia đình thành tâm khấn nguyện, ắt sẽ thấy”. Ngày nọ, khi cả gia đình đang sum họp, thì thấy bóng người đã khuất hiện về lắc lư trên bàn thờ. Cả nhà họ ngỡ ngàng và cảm động. Hôm sau, họ gọi điện kể lại với ông và nói rằng đã ngộ ra được và không còn đi tìm xương cốt nữa. Ông Nhã lại giải thích rằng, nơi mà vong hồn tìm về chính là bàn thờ. Người phương Đông ta có nơi linh thiêng ấy như “trạm tiếp chuyển” kết nối vong hồn ông bà tổ tiên với cõi cực lạc. Rằng gia đình nào cũng có bàn thờ, đặt ông bà mình vào đó là hiếu thảo, là tốt đẹp hơn gấp trăm ngàn lần bãi tha ma hoang lạnh.

“Những trường hợp như vậy tôi hạnh phúc lắm. Rồi có ngày tất cả đều hiểu ý nghĩa đích thực của việc tìm mộ”-ông nói. Âm siêu dương thới, âm siêu dương thịnh là quan trọng lắm, gia đình nào cũng hướng tâm như vậy, xã hội sẽ tốt đẹp hạnh phúc biết bao”. Ông luôn tin rằng tín hiệu về sự siêu thoát mà trời phật gửi đến rồi sẽ lan tỏa, sẽ cứu giúp được cả loài người. Lần đầu, tôi thấy ở ông một nụ cười rạng rỡ. Vì ông đã gửi đi được một thông điệp của cuộc đời mình. Rằng thông điệp ấy sẽ được đón nhận, truyền qua nhau, lan tỏa bất tận. Còn chúng tôi, người may mắn được kể về ông trong loạt phóng sự này cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc từ thông điệp ấy. Nó lớn lao và giá trị hơn nhiều những câu chuyện tìm mộ mầu nhiệm ly kỳ, dù tất cả chúng đều là sự thật và có thể kể hoài không hết.

Kiến Giang
(Báo Công Lý Và Xã Hội)

Tâm thư nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã gửi bạn đọc

Độc giả thân mến! Sau khi báo Công lý & Xã hội khởi đăng loạt phóng sự về nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã, đã nhận được rất nhiều điện thoại, thư từ phản hồi của bạn đọc gửi về tòa soạn. Chúng tôi xin được kết thúc loạt phóng sự này tại đây với mong muốn phần nào đã giải đáp được những thắc mắc của bạn đọc về ông. Thông qua báo Công lý & Xã hội, nhà ngoại cảm Nguyễn Văn Nhã cũng có vài điều muốn chia sẻ với bạn đọc gần xa, chúng tôi xin trích nguyên văn như sau: “Sau hơn 10 năm trải nghiệm tâm linh về việc tìm mộ, tôi luôn cầu nguyện hôn thiêng đất nước và trời phật giúp cho tôi có một phương pháp nào để bà con, cô bác ít hao tổn tiền bạc và sức khỏe đồng thời đạt được kết quả tốt về mặt tâm linh cho gia tộc và sao cho mọi thành phần, tầng lớp nhân dân đều có thể áp dụng được. May mắn đã đến, tôi gặp và thực hành được Phật pháp nhiều năm nay.

Từ trải nghiệm đó, bản thân tôi cảm nhận được tín hiệu về tâm linh tốt nhất là đối với người mất và ông bà tổ tiên là rất mong muốn vong hồn siêu thoát về cảnh giới đẹp hơn (nghĩa là thoát ra khỏi khu vực có hài cốt hay mồ mả về với cảnh giới tiên phật). Từ đó, hài cốt trở về cát bụi, không còn quan trọng nữa và vong hồn sẽ có sức mạnh tâm linh để trợ lực cho gia đình và con cháu. Đây cũng là ý nghĩa tìm mộ sâu xa nhất mà tôi có thể khẳng định. Nếu mọi người quan tâm, tôi sẽ hướng dẫn cách thực hành tâm linh để giúp vong hồn thân nhân siêu thoát. Còn nếu ai vẫn muốn tìm hài cốt mồ mả thì xin liên hệ với các nhà ngoại cảm, tâm linh khác để được giúp đỡ.”

Nguyễn Văn Nhã
 
atoanmt Date: Thứ Hai, 18 Mar 2013, 11:47 AM | Message # 4
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


AToanMT
 
thanhlongphapsu Date: Thứ Hai, 18 Mar 2013, 5:56 PM | Message # 5
Generalissimo
Group: users
Messages: 1380
Status: Tạm vắng
Nhiều khi tui cũng phân vân không biết thực hư về thế giới bên kia, nói không tin thì là nói láo, nói tin thì lại không có cách nào chứng minh, sống với tụi Tây riết rồi mình cũng như tụi nó. Chẳng quan tâm gì đến thế giới vô hình, hữu hình. Tuy rằng kỷ nghệ điện ảnh khai thác đề tài ma quái thì rất là hốt bạc.

Nhưng hỏi 100 thằng Tây thì hết 99 thằng không tin, còn một thằng tin thì đó là ông Linh Mục.

Riêng tui, thì thấy chuyện mồ mã giống như là một hình thức phong thủy, nhằm hổ trợ người sống hơn là giúp được gì cho oan hồn người chết. Sống cái nhà, chết cái mồ là vậy. Chôn nhằm huyệt tốt thì con cháu phất lên làm ăn ào ào, thăng quan tiến chức, có khi phát lên làm Tổng Thống hay làm Vua hong chừng. Còn chôn nhằm nơi xấu thì con cháu làm ăn lụn bại. Mà nguyên nhân thất bại thì nhiều vô số kể, người ta không để ý, chỉ đổ thừa là động mồ động mã nên con cháu bị vạ lây. Đem thiêu thì lại thấy tội nghiệp, người chết hai lần. Thực ra thì chết rồi thì đâu còn biết đau đớn là gì. Chết 100 lấn cũng vậy thôi.

Chổ tui ở, lâu lâu lại thấy báo đăng Mộ ông X, Bà Y đã 6 tha'ng nay không đóng tiền thuế đất, lệnh của tỉnh trưởng sẽ quyết định hỏa táng hài cốt sau 6 tháng kể từ khi thông báo này đăng lên. Để lấy chổ chôn người khác, một cái mộ bia bên này chôn khoảng 10 cái quan tài , chôn khô như vậy thôi, con cháu có tiền thì hợp đồng thuê huyệt 30 năm, không tiền thì mang đi hỏa thiêu là xong. Tro thì không ai mang ra sông , biển rải bao giờ. Trong nghĩa trang có cái hồ nước, cứ mang tro đổ vào đấy , để hệ thống phân phối nước tưới cây cảnh.

Tụi nó chết cũng chẳng có nhang đèn, giổ quảy gì cả. Tất cả đều thành ma đói, đến ngày ma quỷ hàng năm thì cùng lắm tụi nó mang bó bông đến đặt nơi bia mộ, coi như ăn bông mà thôi.

Mà để ý kỷ cuộc sống tụi nó, thấy quả thật là tụi nó kém đức lắm, nhưng gì xã hội bảo vệ cuộc sống tụi nó quá an toàn, nên không thấy được cái họa do nền văn hóa tụi nó gây ra.

Chẳng hạn, tệ trạng chữa hoang, con cháu ngu đần, đối với tụi nó không có gì là xấu hổ, con không nghĩ đến cha mẹ thì đó là chuyện thường tình rất là tự nhiên, vì ai có đời sống đó, và cái gì cũng có chính quyền lo. Đàn bà 10 lần lấy chồng cũng tỉnh bơ, phây phây như các cô con gái chính chuyên ở VN, đố ai dám nói đụng tới danh dự của mấy bả.

Nhớ năm 1989, tui có cô em gái bên Viet Nam chết, cô ta báo mộng cho tui, đến sáng thì nhận điện tín từ Viet Nam báo hung tin. Rồi nằm chiêm bao thấy cô ta dẫn tui đi xem mộ của cô ta, khi tui về Viet Nam thăm mộ em gái , nổi da gà vì giống y giấc mơ. Mà tui thường chiêm bao thấy người chết lắm nghen, làm như bóng vía mình yếu hay sao đó. Thân tộc ai chết cũng gặp tui.

Có lần chiêm bao thấy có anh Thiên Thần Mũ Đỏ mời đi ăn cơm, anh chàng nói tui chẳng có gì để mời chú bữa cơm thịnh soạn, chỉ có cơm nguội với dưa cà , ăn cho vui, trong giấc mơ tui cũng ăn ngon lành lắm, tui chợt nhớ là tui có hỏi, là sao lại mời tui ăn cơm, anh chàng mới nói, mời tui vì cảm ơn tui đã âm thầm giúp đở cho người em của anh ta, và nhờ tui nhắn với người em là đừng có thờ bà quá rất nhục. Tui hỏi lại em của anh là ai tui đâu có biết , thì anh ta mới nói tên làm tui té ngữa thức giấc. Thì ra là ông anh Rể của tui, khi gặp bà chị tui hỏi bả mới cười nói, Ừa thằng chả sợ Vợ mà tao còn ngán.

Kể chuyện đứa em gái tui báo mộng hoài, đến khi nghĩa trang giải tỏa để lấy đất bán cho Taiwan xây biệt thự, hài cốt nó được bốc lên chết 20 năm mà vẫn còn y nguyên thân xác, bao nylon bó chặt quá giống như ướp xác , mang nó đi thiêu rồi rải tro xuống sông. Từ đó, không bao giờ còn gặp nó trong giấc mơ nữa.

Ở Viet Nam sau biến cố hệ thống phe cộng sản Quốc Tế bị sụp đổ trên toàn thế giới, chánh quyền sợ dân nổi loạn, nên hướng dư luận vào chuyện ngoại cảm, nội cảm và thành lập cả một Bộ cấp trung ương để nghiên cứu về tâm linh, lý thuyết cộng sản là vô thần, không tự nhiên mà lại quảng cáo rầm rộ và cho 700 tờ báo của đảng đăng toàn chuyện " mê tín dị đoan " Trên youtube có cả clip video họ gọi hồn Hồ chí Minh lên nói chuyện.

Nếu chính quyền thực tâm hối cải, tin vào khoa học huyền bí thì bớt hành hạ dân đi, để đức lại cho con cháu sau này, và những ngôi mộ tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà, nên cho tu sửa và bảo quản như một di tích lịch sử của dân tộc, có đâu mà trả thù hèn hạ đến như vậy. Trong khi bọn Trung Quốc xua quân sang Viet Nam chiếm 6 tỉnh biên giới phía Bắc tháng 1/1979 giết vô số người dân vô tội thì chính quyền lại cho tu bổ nghĩa trang và dựng tượng đài kỷ niệm quân xâm lược. Đúng là điên. Hay đúng là khôn nhà dại chợ, Và thiệt là Hèn Với Giặc , Ác Với Dân.


Message edited by thanhlongphapsu - Thứ Ba, 19 Mar 2013, 5:09 AM
 
saigoneses Date: Thứ Ba, 19 Mar 2013, 5:34 AM | Message # 6
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
Không như các nhà NC khác, ông Nguyễn Văn Nhã là người kín tiếng nhất trong tất cả các nhà NC đã một thời rộ lên ồn ào trên báo chí trong nước.

Điều đáng nói ở đây là không chỉ là những sự việc 'lạ' đã giúp ông tìm ra hài cốt, nắm xương tàn của những người quá cố bằng cái tâm hiền hòa của mình mà còn là, từ những chuyện đó đã làm ông thao thức, trăn trở đi tìm đến cội rễ của tâm linh, tận cùng của sự giải thoát và cuối cùng ông đã tìm ra cái mà ông gọi đó là "kho báu" của đời mình: đó là Phật pháp và ông đã mạnh dạn tâm sự chia xẻ công khai với mọi người


Message edited by saigoneses - Thứ Ba, 19 Mar 2013, 8:41 AM
 
Cường Date: Thứ Hai, 25 May 2015, 0:57 AM | Message # 7
Major general
Group: Disciples
Messages: 352
Status: Tạm vắng
Tuyệt vời ! Phật pháp vô biên !
Nam mô A Mi Đà Phật !
Nam mô A Mi Đà Phật !
Nam mô A Mi Đà Phật !



..."Nhớ năm 1989, tui có cô em gái bên Viet Nam chết, cô ta báo mộng cho tui, đến sáng thì nhận điện tín từ Viet Nam báo hung tin. Rồi nằm chiêm bao thấy cô ta dẫn tui đi xem mộ của cô ta, khi tui về Viet Nam thăm mộ em gái , nổi da gà vì giống y giấc mơ. Mà tui thường chiêm bao thấy người chết lắm nghen, làm như bóng vía mình yếu hay sao đó. Thân tộc ai chết cũng gặp tui."...

Nghe thấy ớn vậy bác ThanhLongPhapSu
 
FORUM » TRUYỆN HUYỀN HỌC » TRUYỆN TÔN GIÁO » NHÀ NGOẠI CẢM NGUYỄN VĂN NHÃ (Kiến Giang)
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO