Thứ Năm
18 Apr 2024
3:03 AM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRANG PHẬT GIÁO » PHẬT-SỰ MUÔN NƠI » KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO? (THANH PALI)
KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO?
saigoneses Date: Thứ Ba, 18 Feb 2014, 10:08 PM | Message # 1
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO?


Sư huynh tôi đạo hiệu là Đồng Huyền, anh ấy vốn là một công chức bàn giấy trước 1975, từng thọ pháp Chuẩn Đề ở tu viện Chơn Không. Anh là cư sỹ có một vợ và 2 đứa con, ngày đi làm, đêm trì chú “thú hơn ngủ với vợ” (theo nguyên văn lời của ổng).

Không biết đó có phải là cái tội hay không mà đến năm 1976, ổng bị tình nghi làm việc khuất tất trong vụ đổi tiền, phải ra hầu tòa và bị tuyên án vô ở khám Chí Hoà 2 năm!

Lúc anh cán bộ mở cửa xà lim, ổng vừa bước vô ngục, vừa đọc um sùm: “Khể Thủ Qui Y Tô Tất Đế, Đầu Diện Đảnh Lể Thất Câu Chi… Án Chiếc Lệ Chủ lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha” cứ vậy mà đọc riết làm cả ngục xúm lại ngó.

"Tù trưởng” (đại bàng) trong phòng giam lừ mắt nhìn ổng rồi hỏi:

- "Vô tới đây rồi mà còn kinh kệ gì nữa cha nội?"

Ổng trả lời tỉnh bơ:

- "Tụng kinh Chuẩn đề không bị đánh đập, giam cầm, mau thoát tù tội, tui bị oan, tôi tụng để kêu "ổng" cứu tôi!”

Thay vì cho ăn một trận đòn hội đồng như bao người mới nhập phòng giam khác, ”tù trưởng” im lặng một chút rồi quay qua ra lệnh cho đám đàn em:

- “Tụi bây cho ông đạo nầy 2 cục để ổng nằm (tiếng lóng trong tù,
1 cục = 1 gang tay chiều ngang, chiều dài, vừa đủ để duỗi chân co ro vì xà lim thì nhỏ mà số người thì quá đông, nằm ngồi xếp lớp như hộp cá mòi tập thể)" rồi quay sang nói với ổng:

- “Ông có đọc kinh gì thì đọc nhưng nhỏ nhỏ thôi không thôi mấy cha cán bộ họ la tui đó!"

Mà kể từ đó xà lim nầy lại bớt đánh nhau, bớt kể chuyện tục tĩu vào buổi tối, chỉ còn nghe tiếng trì chú rì rào của Sư huynh tôi. Rồi thì từ gã đại bàng cho tới bạn tù xung quanh, ai nấy lần lượt “thọ” với ổng các câu chú "Án Ma Ni Bát Di Hồng", chú Chuẩn Đề, chú Diệt Định Nghiêp "Án Bát Ra Mật Lân Đà Nảnh Ta Bà Ha"!!!

Rồi đến một hôm, cán bộ quản giáo phải “mời“ ổng ra ngoài để nói chuyện về cái vụ đã vô tù rồi mà sao còn đi truyền bá tôn giáo? Chẳng biết nói chuyện như qua lại như thế nào nhưng kết quả là cái bịnh nhức đầu thiên đầu thống của ông cán bộ đó được giải toả!

Ổng ăn cơm tù được 1 năm 2 tháng (không ăn cá tù, vì ổng ăn chay!) thì tới một đêm, cỡ 2 giờ khuya, ổng đang ngồi tịnh sát chấn song của xà lim, thì nghe có mùi hôi thúi ở đâu kéo tới nồng nặc, rồi tiếng dây xích khua rổn rảng, ổng giựt mình mở mắt, ngỡ là cán bộ trại giam đi tuần, ai dè nhìn ra thì thấy, cách ổng 1 mét ngoài chấn song là một kẻ nửa người, nửa ngợm đã ngồi đó lù lù hồi nào chẳng hay! Với thân hình tiều tuỵ, lưng gù, bộ mặt nhăn nhúm, không ra già trẻ, với hàng trăm xiềng xích quấn trên người, vắt vẻo lê trên nền đất, quần áo sơ mướp rách tả tơi, đang lom lom… nhìn ổng!!!

Hồn vía ổng lên mây, theo bản năng như một phản xạ, ổng liền nắm Ấn Tý tự gõ vào trán, vừa la làng: "Hồng Hồng …ơi"

Ổng la lớn quá trời, cả xà lim ngồi bật dậy hỏi ổng ”Có chuyện gì vậy, ông đạo?”

Lúc ấy ổng mới hoàn hồn lại thì không còn thấy quái nhân ở đâu. Ổng vừa run vừa kể lại những gì ổng vừa thấy cho ai nấy nghe.

Nghe câu chuyện của ổng kể xong, gã "tù trưởng" liền gật gù nói:

- “Em ở đây từ trước 75 nên cũng nghe chuyện có người kể lại cũng thấy hệt như anh… Theo lời đồn trong đây, người mà anh vừa thấy chính là hồn ma của “chúa ngục” Chí Hoà, do tụi Nhật Bổn nó ếm. Mà em cũng nghe nói là một khi ai đã thấy chúa ngục, thì 1 là sắp ra tù, 2 là sắp... chết tới nơi trong ngục nầy!!!”

Sư huynh tôi nghe xong thì xanh cả mặt, đã run càng run hơn, ngồi niệm kinh miết tới sáng…

Cỡ 9 giờ sáng ngày hôm sau, ông cán bộ xuống phòng giam, kêu ổng ra trình diện với Ban Quản Giáo. Cả xà lim xôn xao: vì ổng được trả tự do! Và được cấp giấy tờ cho về địa phương lập tức, có xe đưa về tận Công an phường đàng hoàng, rồi còn đưa về tận nhà vì đã có minh chứng xác nhận là ổng vô tội!

Thanh Pali


Message edited by saigoneses - Thứ Ba, 18 Feb 2014, 11:25 PM
 
atoanmt Date: Thứ Ba, 18 Feb 2014, 11:07 PM | Message # 2
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng



AToanMT
 
kathy Date: Chủ Nhật, 23 Feb 2014, 11:07 AM | Message # 3
Colonel general
Group: Users
Messages: 900
Status: Tạm vắng
Saigoneses
Kinh chú rất Linh ứng đó các bạn,chính tôi cũng niệm hằng ngày
 
saigoneses Date: Thứ Năm, 22 Aug 2019, 10:24 PM | Message # 4
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng


KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO ?




Câu chuyện 2

Sư Thúc của tôi đầu tròn, áo… vá, dù vải vóc không mắc mỏ gì nhưng không hiểu tại sao ổng cứ mặc 1 cái áo 7-8 năm trời, đã vậy nó rách te tua, còn chưa chịu bỏ, lại đem kết làm mành treo cửa sổ ! Thiệt kì cục hết chổ nói !

Lúc tôi ở trên núi với ổng, thấy ổng hay lượm đủ thứ đá cục, tha về liêu làm bầu bạn, có cục hình như mặt người, mặt cọp beo, có cục lại tròn vo… y như cái đầu trọc của ổng vậy ! Và còn 1 mớ nầy mới là kinh dị ! Trong trang thờ Binh, có vô số xương xẩu và răng nanh, khi mình thấy cái nanh nào lạ lạ, cầm hỏi ổng thì ổng nói:

-“Cái nầy hả ? răng Cọp, cái nầy…, nanh Heo độc…, hàm Mèo…, răng Càn ranh con sát…, răng Hổ mây núi…, răng….” và tới 1 cái răng như răng người,có mũi chạc nhọn 3 khía, màu đen nâu, thì ổng nói tỉnh bơ:

-“ Là răng Quỷ đó !“

- “Trời ? là nanh con Quỷ thiệt hả Sư Thúc ?”

-“ Ừa, là của Tinh Xà Niên”

-“Sư Thúc gặp nó ở đâu vậy ?”

- “Mầy có gan thì vô trong Rừng ở chừng 10 năm thì gặp liền !”

-“ Trời ? Sao mà tới 10 năm lâu quá vậy ? Mà tới chỗ nào mới thấy nó được ?”

-“Thì mầy đi ra bờ suối ngồi chồm hổm ngó xuống nước, đừng ngó lên, sẽ thấy nó tức thì ! Xà niên xuất hiện ! “

-“Trời ! Mà gặp nó rồi mình phải làm sao hả Sư Thúc ?

-“Còn đâu mà gặp thời buổi nầy mậy ? chỉ có niệm Chú thì mấy cái xương của nó lộ ra, chuồi lên khỏi đất cho mầy thấy, muốn lấy cái nào thì xin rồi mới được lấy về tom Phép !”

-“Hay quá ! vậy Sư Thúc làm ơn dạy con bài Kinh đó đi… “

-“Ủa ? vậy là mầy tính vô Rừng ở với Khỉ chớ không ở đây với tao nữa hả ? (ông nầy chơi triệt buộc quá trời luôn !)

Mà rồi ổng củng chỉ:
-“nô buôt the đăc côn cung năm săm săm,ma a ra hăn thê, đac côn cung năm săm….” cứ niệm hoài, Kinh nầy cũng hay tìm được các linh vật thất lạc đã lâu như tượng Phật, nanh Heo, ngà Voi, đã tom phép, nằm vùi đâu đó trong đất, dưới suối, nếu mình có duyên thì sẽ gặp…

Sư Thúc tôi là 1 thầy Chùa, sáng Kinh: - Nam mô… Nam Mô… cốc cốc cốc, chiều Kệ : -“ngồi buồn ……nói giảng,,,, ê….a “ nghe mà buồn thúi ruột !

Vậy mà tối tối ổng lại êm ru, té ra ngồi ở cái Am sau Liêu mà luyện Sơn thần Độc tướng ! Ổng là 1 vị Thầy “hi-fi” vừa là Thầy Chùa + Thầy Bùa = Cổ quái Sơn nhân ! Sở dĩ bà con ở đây ái mộ ổng là vì ổng độc cô cầu luyện để giúp đời cho tỏ rõ cái Phép Thầy Tổ chớ không vì miếng cơm vợ con, cho nên mấy Thầy khác ở vòng vòng đó cũng nể ổng.

Mình cũng ăn chay như ổng, có điều là để tịnh xác cho Thần quyền dễ về, mà cái miệng thì nó chưa chịu tịnh nên dù có ăn no rồi, còn bày đặt ngứa răng, hỏi ổng:

-“Vậy chớ Sư Thúc ở vầy hoài không có vợ, vậy có buồn hông ?”

- “Mầy lên đây học Đạo hay lên kiếm vợ cho tao ? Mà thôi củng nhân duyên mầy hỏi, để tao coi một quẻ là cái giống gì xui mầy hỏi vậy !”

Sư Thúc lượm 1 cục đá gạch gạch dưới đất, lẩm nhẩm một hồi, rồi ngẩng mặt lên nói:

-“ Phần mầy ế vợ không lo, đi lo cho tao ? Tao ở đây toàn là gặp bệnh hoạn YÊU quái chớ VỢ con khỉ mốc gì !....Dù sao quẻ có Động hào, chắc là sự đã sắp gần kề, thôi ra tao dạy cho cúng giải nghiệp, để cái gì tới thì tới cho qua, cái gì chưa thì hoá giải cho rồi”

Đêm đó 2 sư thúc đệ lui cui lập bàn Hương án, ổng dạy cho bài Pháp Danh Hội hoá giải nghiệp:

-“Con nguyện trên cha Trời mẹ Đất, dưới có Phật Tổ, Phật Bà, Phật Mẹ, 9 phương trời, 10 phương Phật, con nguyện trên 36 Thánh, dưới có 72 hiền Thần, Thần Hoàng Lục bộ Đài quan, Thần hoàng Bổn cảnh, đêm 5 du Thánh, ngày 6 khắc có 6 chư Thánh tuần giảng Đông - Tây - Nam - Bắc, con nguyện vong hồn Sư Ông sống cứu thế trợ dân, xin ông giảng về chầu Phật Tổ hộ độ đệ tử tên là… tuổi…. chuyển hoá tiền căn, chuyển dời sở nghiệp…, Tứ trời đệ tử Thập thử công đức khứ Tam Bảo đạo suy, Nam mô Đại bi hội thượng Phật Bồ-tát”

Kế ổng lấy ra 2 lá Bùa, 1 lá có ghi tên Pháp danh của ổng, còn 1 lá ổng đưa mình rồi nói:

-“ Mầy ghi tên tuổi vô, lạy 36 lạy, rồi đốt bùa nầy”

Mình tự nhiên bỗng thấy sợ sợ, liền nói:

-“Thôi, con đâu có chuyện gì mà đốt bùa ?”

-“Mầy không giải thì thôi, sau nầy có gì ráng chịu, còn tao lo cho tao !”

Rồi ổng xì xụp lạy, mình cũng lạy theo đủ 36 lạy... cho có tụ với ổng !

Độ khoảng một tuần sau, mình xuống núi, đón xe đò về Sài Gòn, nghĩ tới mà thương cho Sư Thúc ở lại 1 mình cô độc, quái nhân như ổng chắc có ngày thành “robot nổi loạn” quá !”

Rồi chuyện gì tới cũng phải tới, quái nhân đã gặp... quái sự ! Sư thúc lên triệu tập Sư Phụ và Sư Bá để tính cái chuyện… trăm năm của ổng !?

Số là dưới núi có một gia đình theo đạo Công Giáo, có người con gái chửa hoang, vì vai chú Rể không ai chịu gật, còn kẻ Sở khanh đã quất ngựa truy phong về Sài Gòn ngọn xanh, ngọn đỏ. Còn gia đình cô gái cũng đâu muốn chịu cảnh ngọn tỏ, ngọn lu - mà cái bầu đã 7-8 tháng, biết giấu ở bồ lúa nào chừ !? Nên họ nhè ngay ông trọc đã ngoài 40, năn nỉ khóc lóc với ổng, làm ơn chịu nhận giùm lễ thú phạt trước mắt họ hàng, để bà con 2 bên đỡ bêu riếu, còn để họ còn có đủ can đảm mà nuôi đứa cháu tương lai !

Vụ này khiến Sư thúc... chới với vì ổng chưa bao giờ nghĩ chuyện có thầy chùa con ? Bậu nào ăn chuối, sao nỡ để Qua hốt vỏ như vầy chứ ?! Mang tiếng thúi 1 đời Thầy như chơi ! Có nước bỏ xứ mà đi ! Mà lòng Từ Bi để đâu, khi thế nhân gạt bỏ khinh bạc, tới mình cũng xua tay chối từ ! Cứu nhân độ thế kiểu này là lấy ghế đội... đầu như chơi ! Mà gia đình họ quỵ lụy dữ quá, cuối cùng Sư Thúc... xiêu lòng, chịu “tạm ứng “đưa người qua cơn bĩ cực !” Vậy thì “chú rể” già hơn cô dâu tới 20 tuổi lận ! Vả lại sự cạo tóc tu tự phát, có thọ giới bổn Tỳ Kheo hồi nào đâu mà giờ xin ai hoàn tục ?

Thôi thì Trước xin Phật TÂM - Nay khấn Phật LÒNG mà…

Sau khi bàn việc đã thống nhứt, Sư Phụ với mình, Sư Bá với 1 đệ tử, cùng theo Sư Thúc về dưới... “rước dâu “ Sư thúc không còn ai là ruột thịt từ lâu, chỉ có các huynh đệ, nên nguyên băng bên đàn Trai toàn là dân... Thầy Pháp !

Kỷ niệm khắc ghi của mình trong buổi sáng đó là… Còn vài mươi mét tới cổng nhà cô Dâu, người lớn, con nít đứng 2 bên đường đông hơn kiến, để chờ coi mặt chú Rể, đám con nít gào lên từng hồi câu “thần chú” chống... tà sư :

-“Đầu thầy chùa đi lùa con gái !!!” 3 lần+ 3lần +3 lần+…….

Sư Thúc mắt nhìn thẳng, mặt lạnh như tiền, súng sính trong bộ com-lê trắng vẫn đều bước. Sư Bá nhăn chân mày, Sự Phụ gãi gãi lổ mũi… còn mình mặt nóng ran, lòng vội niệm thần chú chống trả lại họ :
-“ Nam Mô cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm, đức Mẹ Ma ri a ….ƠI” !!! 3 lần x 3 lần x ….

Lễ thú phạt diễn ra… đám cưới không nhậu nhẹt, đàn ca…toàn xa lạ…..

Trông cho tàn cuộc… Thầy trò liền về thành phố, Sư Thúc ở lại…”rau râm chịu đời !”

Rồi giổ Tổ năm sau, Sư Thúc bất ngờ dẫn bà xã của ổng lên dự đám. Mà kỳ nầy coi bộ ổng cười nói nhiều hơn mấy kỳ giổ trước mới lạ ! Vợ ổng xuống bếp phụ, vợ Sư Phụ còn được biết là bà xã đã ăn... chay theo chồng ! Mình không dám hỏi ổng có đi lễ Nhà Thờ chủ nhật hông ? Chỉ thấy cái đầu ổng vẫn trọc lóc, vẫn bốc thuốc mang về dưới giúp người như xưa… Bà xã Sư Thúc rất cưng chồng trước mặt mọi người, như ổng thường hay nói: “Tao không biết “quê” là gì!” Sư Phụ thì cứ cười mím chi cọp hoài …..

Chuyện là như vậy đó ! Sư Thúc của tôi gặp Tà, gặp Bịnh, gặp Ma, gặp Quỷ đều vượt qua mà tới khi gặp YÊU thì lại… Từ - Bi - Hỉ - Xả đón nhận !!! Cửa Chùa nào mà không rộng mở……. Án, Phật lòng… cấp cấp như luật…lệ !

Thanh Pali

 
atoanmt Date: Thứ Sáu, 23 Aug 2019, 7:21 AM | Message # 5
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng



AToanMT
 
ngothuonghoang Date: Thứ Sáu, 23 Aug 2019, 8:04 AM | Message # 6
Private
Group: Users
Messages: 16
Status: Tạm vắng
 
coc Date: Thứ Bảy, 24 Aug 2019, 9:47 PM | Message # 7
Major
Group: Disciples
Messages: 95
Status: Tạm vắng


Message edited by coc - Thứ Bảy, 24 Aug 2019, 9:47 PM
 
saigoneses Date: Thứ Sáu, 24 Jan 2020, 6:18 AM | Message # 8
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO ?




Câu chuyện 3

Sáng nào mở mắt đậy, tôi cũng đọc lớn :”Í ma hâm ba ga va ăt ta bà văm tum ha kham bà rit ca chà mi-buôt tha thẩm mô há vê răkha tí thẩm ma chà rim” vì Thầy nói là niệm như vậy để chư Phật, chư Tổ luôn hộ dắt mình trên đường đạo không suy…

Vậy mà có lúc đang ngồi se nhang bên Thầy, mình ê a đọc thì ổng lại nói:

-“Cái đó đọc ít ít thôi, sao đọc chi mà nhiều quá dzậy ? Bộ tính ngồi se nhang suốt đời sao mậy ?”

Dù sao, đã quen tánh, nên lúc nào rảnh, miệng tôi cũng vẫn ê a như vậy. Hồi đó, lúc cơm gạo khốn khó, lớp đi làm công, lớp lo em út ở nhà, lớp lo phụ Thầy để học đạo… cuộc đời cứ vậy mà trôi…

Một buổi chiều đi làm về, qua nhà ai nghe văng vẳng giọng ca sĩ Duy Khánh ”Mẹ ơi, hoa Cúc hoa Mai nở rồi… mà giờ đây, đời con sao còn…” tự nhiên lòng chợt thấy chơi vơi… có cái gì là lạ trong tôi… mình liền trấn tĩnh: “Í mà hâm ba ga va ….”

Chuyện của Sư thúc cứ ám ảnh tôi, tình đời sao mà lộn xộn quá ! Công việc chưa đủ mệt sao ? Mà còn nghĩ ngợi lung tung gì cho thêm mệt…. Bắt chước Sư Huynh, ngồi tụng chú sướng hơn… Xin bái phục tất cả Huynh Đệ nào vừa lo vợ con, vừa lo tu luyện, thiệt là 2 gánh cân đồng ! Trượng phu !

Chiều 30 Tết, nhà cửa ai nấy rộn ràng, từng làn gió Xuân mát lạnh đi qua hè phố, hoa –dưa hấu - mứt… đầy đường. Chuyện nhà đã xong, tôi lại đến nhà Thầy.

Nhà khá vắng, vì các Huynh Đệ đều về quê đón Tết hay về nhà lo gia đạo vợ con, Thầy cũng đi mua Dưa vì giờ nầy hình như cái gì bán cho Tết cũng rẻ…

Mình thắp 3 cây nhang bàn Tổ, ngồi tịnh một hồi… Thời gian vằng vặc trôi qua… lại có tiếng ca sĩ Hương Lan hát từ nhà lối xóm: “Trong thế gian đang vui mừng đón Xuân……chắc nàng Xuân năm nay …..mừng Xuân quên hết những chuyện buồn năm đã qua…” Lời nhạc hanh thông mà sao giai điệu trắc ẩn quá, có gì mà buồn vậy ?

“Ước gì bây giờ có ai kêu mình đi đâu hay làm gì đó cho khây khoả bớt” Mình phải niệm Chú Như Ý Luân: “Cụ đại bi tâm GIẢ, đát diệt tha, án, chước yết ra phạt…án, bát lạt ma chấn đa ma ni thươc ra hồng, án………….”

Đùng… Đùng… Đùng… Pháo ở đâu nổ vang lừng, mùi xác pháo đượm trong sương đêm, lòng tôi bồi hồi... rồi tiếng pháo đồng rộ vang lan toả,….cả xóm…cả chợ lớn….cả sài gòn…cả lòng mình….hương giao thừa thênh thang……án,vá ra đa pad mê hum…như ý ….không khí ….mùi hương….tiếng pháo…….thần chú….

-“Thanh ơi ! Thầy về tới rồi nè, ra phụ Thầy đem Dưa vô cúng Giao thừa đi con !” Thầy kêu lớn, cắt đứt câu thần chú của mình...

-”Dạ ! Con ra liền nè !” Sao mắt tôi chợt nóng ướt nhoà, mũi cay nồng… Bây giờ là Giao thừa rồi mấy bạn ơi… Với mình, Thần chú linh ứng như vậy đó,…… Án-A-hồng….ơ ơ ơiiiii……

Thanh Pali
 
atoanmt Date: Thứ Tư, 12 Feb 2020, 4:01 PM | Message # 9
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


AToanMT
 
cuti Date: Chủ Nhật, 09 Aug 2020, 9:01 PM | Message # 10
Major
Group: Disciples
Messages: 90
Status: Tạm vắng
Tác giả Thanh Pali có lối kể chuyện rất vui nhưng sâu sắc. Hình như sau này tác giả đã đi tu.
 
FORUM » TRANG PHẬT GIÁO » PHẬT-SỰ MUÔN NƠI » KINH CHÚ LINH ỨNG RA SAO? (THANH PALI)
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO