Chủ Nhật
28 Apr 2024
1:10 PM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRANG KIẾN THỨC » TRUYỆN XỬ THẾ » TRI KỶ-TRI BỈ
TRI KỶ-TRI BỈ
Dragon Date: Thứ Hai, 29 Nov 2010, 0:21 AM | Message # 1
Lieutenant colonel
Group: Users
Messages: 111
Status: Tạm vắng

Có một câu chuyện của con ó biển đã vì miếng mồi lớn mà lụy thân.
Loài chim này hay lượn vòng khắp nơi để săn mồi.
Ó biển có cách bắt mồi rất dữ dằn. Khi thấy miếng ăn hợp ý, nó từ trên cao lao xuống phập lấy con mồi thật nhanh, rồi mang vào bờ rỉa sạch.
Lần này, cũng như mọi khi… ó biển lại nhìn thấy một con mồi mới, cứ tưởng con mồi vừa tầm, nó lao xuống phập rất sâu rất mạnh.

Phập vô rồi cất cánh bay lên, bay không được, vì phập nhầm cá mập.
Bấy giờ muốn nhả ra, nhả cũng không được vì móng vuốt đã lún sâu vào thịt cá. Sức nặng của cá mập cứ trì xuống trì xuống. Trong hoàn cảnh như thế, con ó biển không còn cách nào khác hơn là cùng với cá mập, từ từ chìm xuống lòng đại dương.
Và câu chuyện kết thúc.

Câu chuyện rất ngắn ngủi… Ngắn ngủi mà đi hết vô lượng đời.
Bởi vì tất cả chúng sanh đều giống như chim ó biển đó vậy.
Ó biển đâu ngờ nó bấu miếng mồi, nhưng cuối cùng miếng mồi bấu lại nó.
Nó thấy con mồi đó ngon lắm, vừa mắt, vừa lòng nó lắm nên lao vào phập thật sâu thật nhanh, không cần biết miếng mồi ấy ra sao. Khi quắp không được miếng mồi, nó muốn nhả ra nhưng muộn mất rồi.
Đau khổ ở chỗ là không ăn thì nhả ra, nhưng nhả ra cũng không được…

Con người cũng thế, khi lòng tham nổi lên không nghĩ tới hậu quả.
Bằng mọi cách cứ bám riết theo con mồi, kéo níu bằng mọi cách... không biết hoàn cảnh của mình đang ở giữa lòng đại dương, cuối cùng chính miếng mồi ấy giết mình.
Nhưng nếu nói chính xác hơn thì không phải miếng mồi giết mình, mà lòng tham của mình hại mình…dày vò mình.. Cái đau nằm ở chỗ nuốt không trôi đã đành, mà muốn nhả ra nhả không được.
Trong tất cả chúng ta, đa số đều rơi vào tình huống như thế. Vì lòng tham cũng như vì sự si mê ta lao vào một đối tượng nào đó, một cảnh duyên nào đó, cho đến khi hay ra ăn không được nuốt không trôi mà nhả ra cũng không xong.
Nếu không đi vào cửa tử thì sống cũng bằng chết, đau khổ dày vò, không sao tỉnh ngộ..

Miếng mồi đó Phật gọi là ngũ dục, sự lao sâu vào miếng mồi ấy là si mê tạo nghiệp.
Chúng sanh vì tham quá, dại khờ quá, thấy miếng mồi mà không lượng sức.

Đối với ngũ dục chúng ta lao theo nó, nhưng không nghĩ khi giáp mặt với nó ta sẽ như thế nào ? Thỏa mãn hay đau khổ.
Chúng ta không cần biết, chỉ biết muốn có và mong có phép màu nào cho ta có được kia.
Muốn, mà có được thì vô cùng thỏa mãn . Cũng như con ó kia nghĩ đớp được miếng mồi thì no lắm, nào ngờ chẳng những không no mà còn mất mạng.
Phật đã thấy nỗi khổ của nhân sinh chính là chạy theo ngũ dục.
Chạy theo một cách say sưa.
Còn bằng không được thì lăn lôn rên rỉ kêu van vò tai.. bức tóc, than trời trách đất… để sau cùng biến thành lòng căm hận… ( make or mar ? được hiểu : Thắng thì làm Vua, làm Nữ Hoàng-Thua thì làm giặc, làm Nữ tặc.. happy có phải khi người ta yêu người ta thề sống chết có nhau và khi người ta không còn yêu người ta thề sống chết với nhau tongue )

Té ở chỗ nào thì đứng lên ở chỗ đó. Nhưng rất nhiều người vừa mới thoát ra khỏi bẫy này lại nhảy vô bẫy khác. Chúng sanh... nhiều người sống khổ vô cùng, chưa từ bỏ được cái khổ này lại nhảy luôn vô cái khổ khác… thói quen hay nghiệp báo ?

Đọc Phật là ứng dụng những điều Phật dạy vào đời sống, biết những gì mình gây tạo từ trước đến nay đều do nghiệp. Tất cả phương pháp tu đức Phật đã dạy rất kỹ nhưng Ngài không bắt mình tin, mà phải tự chiêm nghiệm.
Chiêm nghiệm rồi thực hành. Đó mới là con đường duy nhất để đi đến bến bờ an vui miên viễn.

♥♥♥

Ta thấy được gì ? Không chỉ riêng cái gọi là nghiệp báo trong Phật giáo, mà còn thấy được trong cái đạo xử thế, biết mình là bước đầu tiên cần thiết nhất.
Nên trong binh thư Tôn Tử mới có câu : Tri kỷ-tri bỉ !
Dù nghe qua đơn giản, nhưng không phải ai ai cũng làm được.

Đừng làm như người đàn bà rất xấu xí kia, ở cùng một thôn với nàng Tây Thi. Mình không có cái sắc đẹp tuyệt trần như Tây Thi thì đừng bắt chước nhăn mặt nhíu mày mà làm trò hề cho thiên hạ.
Tây Thi, người nước Việt, nổi tiếng đẹp nhất một thời.
Tây Thi có chứng đau bụng, hễ khi nào đau, Tây Thi ôm bụng nhăn mặt thì vẻ đẹp càng thêm mặn mà quyến rũ.
Người đàn bà xấu xí ấy, về nhà cũng ôm bụng và nhăn mặt.
Khiến người làng trông thấy, ngỡ ma quỷ hiện hình.. Nhà giàu đóng chặt cửa lại, không dám ra ngoài..nhà nghèo bồng bế vợ con mà chạy trốn.

Cũng đừng làm như người thợ đá kia.
Có một người thợ ngọc đi qua hàng đá, bước vào xem, thấy một tảng trong có ngọc, mua về, đẽo ra, quả nhiên được ngọc.. Ngọc ấy trắng nuốt và có gân đỏ, quý giá vô cùng.
Người thợ ngọc nhờ ấy mà trở nên giàu có.
Thợ đá thấy thế cũng muốn bắt chước. Anh ta nghĩ bụng rằng đán nào bên trong cũng có ngọc. Rồi trong nhà có bao nhiêu đá mang ra đập nát mà tìm ngọc.
Không những không có ngọc mà các đá vỡ tan nát vụn không còn dùng vào việc gì được nữa.. Mất của-lỗ vốn-cùng quẫn khổ sở không bao lâu rồi chết.

Toàn là vì không biết mình mà ra nông nỗi ấy ! wacko


♥ Thời gian thích hợp gặp 1 người thích hợp là 1 HẠNH PHÚC . Thời gian thích hợp gặp 1 người ko thích hợp là 1 SAI LẦM.
Thời gian ko thích hợp gặp 1 người ko thích hợp là 1 TAI ƯƠNG. Thời gian ko thích hợp gặp 1 người thích hợp là 1 NUỐI TIẾC.


Message edited by Dragon - Thứ Tư, 15 Dec 2010, 10:07 AM
 
FORUM » TRANG KIẾN THỨC » TRUYỆN XỬ THẾ » TRI KỶ-TRI BỈ
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO