Thứ Tư
01 May 2024
7:40 PM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » THÀNH VIÊN » SƯU-TẦM GÓP NHẶT » Còn Chơi ( Tản Đà )
Còn Chơi ( Tản Đà )
NDS Date: Thứ Hai, 27 Feb 2012, 11:09 AM | Message # 1
Lieutenant
Group: Users
Messages: 67
Status: Tạm vắng
Còn chơi

Ai đã hay đâu tớ chán đời
Đời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
Chơi cho thật chán, cho đời chán,
Đời chán nhau thời tớ sẽ thôi.

Nói thế, can gì tớ đã thôi ?
Đời đương có tớ, tớ còn chơi
Người ta chơi đã già đời cả
Như tớ năm nay mới nửa đời.

Nửa đời chính độ tớ đương chơi
Chơi muốn sao cho thật sướng đời.
Đời người ai có chơi như tớ
Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.

Chơi văn sướng đến tớ là thôi,
Một mảnh trăng non chiếu cõi đời
Văn vận nước nhà đương buổi mới
Như trăng mới mọc tớ còn chơi.

Làng văn chi thiếu khách đua chơi,
Dan díu ai như tớ với đời ?
Tớ đã với đời dan díu mãi,
Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.

Đời đương dan díu, chửa cho thôi
Tớ dám xa xôi để phụ đời ?
Vắng tớ bấy lâu đời nhớ tớ,
Nhớ đời nên tớ vội ra chơi.

Tớ hãy chơi cho quá nửa đời
Đời chưa quá nửa tớ chưa thôi.
Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.

Nào những ai đâu bạn của đời ?
Sao mà bỏ vắng ít ra chơi ?
Chờ ai, chờ mãi, ai đâu tá ?
Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi ?

Nếu tớ như ai cũng ngán đời
Đời thêm vắng bạn, lấy ai chơi ?
Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán.
Nên ngán thời xưa tớ đã thôi.

Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
Nghĩ đi nghĩ lại, lại ra chơi.
Mê chơi cho tớ thành dan díu,
Đời dẫu cho thôi tớ chửa thôi.

Tớ muốn chơi cho thật sướng đời,
Đời chưa thật mãn, tớ chưa thôi.
Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng ?
Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.

Trăm năm: tớ độ thế mà thôi,
ức triệu ngàn năm chửa hết đời.
Chắc có một phen đời khóc tớ
Đời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.

Trăm năm còn độ bảy mươi thôi,
Ngoài cuộc trăm năm tớ dặn đời:
ức triệu ngàn năm đời nhớ tớ,
Tớ thôi tớ cũng hãy còn chơi!

Bút đã thôi rồi lại chửa thôi,
Viết thêm câu nữa hỏi đời chơi:
"Lộng hoàn" này điệu từ đâu trước ?"
Hoạ được hay không, tớ đố đời!

( Tản Đà )


Message edited by NDS - Thứ Hai, 27 Feb 2012, 11:10 AM
 
tieuthu_soma Date: Thứ Hai, 27 Feb 2012, 11:22 AM | Message # 2
Colonel
Group: Users
Messages: 197
Status: Tạm vắng
 
atoanmt Date: Thứ Ba, 28 Feb 2012, 1:28 PM | Message # 3
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


AToanMT
 
LSK Date: Thứ Tư, 29 Feb 2012, 12:28 PM | Message # 4
Major general
Group: Disciples
Messages: 484
Status: Tạm vắng
Tàn Đà - Vũ khắc Hiếu ngoài tài văn thơ, sinh thời ông cũng nổi tiếng về sành ăn - nghệ thực ( nghệ thuật ẩm thực) qua tích ăn thịt gà phải có lá chanh.
Thời nay ăn thịt gà thấy nhiều nhà dùng rau ngò ( mùi) rau răm thay thế. Cụ Tản mà còn chắc chỉ có nước ngồi uống rượu...chay.

Nguyễn Công Hoan là cộng tác viên “ruột” của An Nam tạp chí - tờ báo tư nhân của thi sĩ Tản Đà. Nguyễn Công Hoan là bạn chia bùi sẻ ngọt, vui buồn có nhau với Tản Đà. Lần ấy Nguyễn Công Hoan mời Tản Đà tới nhà uống chén “rượu nhạt”. Biết Tản Đà là “dân” sành ăn, coi ăn uống là một nghệ thuật. Nguyễn Công Hoan nghĩ chẳng gì đơn giản lại “dân tộc” bằng... rượu thịt gà.
Mâm rượu bưng lên, đơn giản vài món, “chủ lực” là thịt gà luộc. Nhìn những miếng thịt gà chặt khéo, bày đẹp, da vàng ngậy trên đĩa đã đủ hấp dẫn rồi.
Biết Tản Đà là “vua” sành ăn. Món ăn phải ngon, nấu nướng khéo đã đành, bát đũa, chỗ ngồi... cũng phải có nghệ thuật. Tản Đà từng “triết lý”: Thức ăn ngon nhưng chỗ ngồi không ngon cũng... chẳng ngon! Nguyễn Công Hoan dặn đi dặn lại người nhà phải hết sức cẩn thận, chú ý không để sơ suất điều gì.
Rượu ngon, chén chú chén anh, chuyện văn, chuyện đời... Chợt Nguyễn Công Hoan nhận ra rượu đã vài tuần mà Tản Đà chỉ... nhắm rượu suông. Nguyễn Công Hoan quan sát bát đũa, chỗ ngồi, cuối cùng xoáy vào mâm rượu. Nguyễn Công Hoan giật mình, vội gọi người nhà ra thì thầm. Người nhà lui vào. Tức thì một đĩa lá chanh được bưng ra đặt vào mâm.
Chuyện văn, chuyện đời vẫn rất vui. Nhưng chủ vẫn chưa thấy khách sờ đến đũa, vẫn... rượu suông. Nguyễn Công Hoan lại quan sát thật kỹ. Lại giật mình. Người nhà lại được gọi. Lại thì thầm...
Lần này thì người nhà phải đốt đuốc ra vườn soi cây chanh chọn từng lá bánh tẻ, rửa thật sạch, thái nhỏ như từng sợi tóc, đặt vào đĩa tách bưng ra thay cho đĩa lá chanh vừa già, vừa để cả lá quê kệch.
Rượu tràn ly. Chủ và khách lại sôi nổi, chuyện văn, chuyện đời và... bây giờ Tản Đà mới... cầm đũa.


Message edited by LSK - Thứ Tư, 29 Feb 2012, 12:29 PM
 
NDS Date: Thứ Bảy, 03 Mar 2012, 2:33 PM | Message # 5
Lieutenant
Group: Users
Messages: 67
Status: Tạm vắng
NDS cảm ơn Thầy, chị Tiểu Thư Số Má , cùng huynh Lương Sơn Khách đã ủng hộ topic của NDS.

Đọc thơ ngông cũng zui zui, NDS đọc thơ Tản Đà mà cũng thèm được uống rượu với ông. Tiếc rằng ổng mất rùi, mà thời nay ổng còn thì chắc NDS cũng muốn được thỉnh giáo xem công phu "chờ miếng thịt gà" của ông lâu tới đâu, hay là muốn " rượu cả bầu " vì " đầu gà cũng không còn mà gắp ".... happy . Thơ Tản Đà, ổng tự nhận ổng là Trích Tiên thì nay,....NDS cũng xin được thơ thẩn vui với Trích Tiên tiền bối!


“ Chời con “

Từ bé sinh ra tớ cởi trần
Hỏi từ đâu đến? Tớ phân vân
Thuở nhỏ có hay đời biết tớ?
Đời có như xưa? Cũng cởi trần?

“Đời có cởi trần?” Trả lời chơi,
Thế là hai thằng kết bạn chơi
Năm qua cùng tháng duyên là thế!
Tâm sự vui chung, tớ với đời!

Tớ với đời cùng kết bạn chơi,
Đời khi lắm lúc cũng nhiều lời,
Nhiều lời thế nên nhiều người ngán,
Thấy tủi cho đời, tớ lại chơi!

Lại chơi cho đời: chút thảnh thơi,
Đời ơi, còn tớ, tớ với đời!
Nghĩ chi cho lắm , thêm khổ não,
Tớ hãy còn đây, giải sầu đời!

Trọc đời, tớ đóng làm hề chơi,
Hề chơi tớ nói: nói đôi lời,
Kính thưa quý vị cùng cô bác,
Nay đóng vai hề, tếu đời chơi.

Tếu đời tớ đóng làm đời chơi,
Từ bé sinh ra đã lắm lời,
Công, nông,y, sĩ, phường mua bán,
Kẻ đói, người no, cũng ở đời!

Ở đời ai cũng thích thảnh thơi,
Thảnh thơi tìm kiếm, kiếm đâu Trời?
Trời rằng: con cứ về phương ấy!
Tìm mãi quanh ta…chỉ thấy Trời!

Thấy Trời, Trời lại mỉm cười chơi?
Hỏi con phương ấy? Thấy thảnh thơi?
Con đây đáp lại: vâng, đà thấy!
Thấy đó quanh con, có mình Trời!

Mình Trời ngồi lại với đời chơi,
Đời xưa xưa vốn, vốn con Trời,
Mới hay, Đời có người cha đẻ
Thế hóa ra tôi, cũng con Trời?

Con trời lẽ bởi ở đời chơi,
Chơi đi chơi lại, diễn mấy lời,
Thế nay có hỏi Đời sao chán?
Đời hãy vô đây, cùng diễn chơi.

Diễn chơi, đóng kịch, mời lại chơi,
Xem hai đứa đóng, đóng tếu đời,
Đời đóng vai đời, trưng vài kiểu,
Tớ đứng bên đây, góp mấy lời!

Mấy lời, đời kể, đóng vai Vua,
Ở đời, ai cũng khoái hơn thua
Lên Vua ai cũng sợ Vua cả,
Đáp lại trêu đời: Thế…xin thua!

Đời rằng đời chán: chẳng làm vua
Đời đây chán “ ghế”, muốn lên chùa,
Ăn mày gõ mõ nơi cửa Phật,
Tớ mới can khuyên: ấy, khéo đùa!

Khéo đùa, đùa khéo, cùng hùa chơi!
Hai đứa thay nhau, tớ với đời,
Kẻ tung người hứng, cười rung bụng,
Có tớ cùng chơi mới sướng Đời!

Sướng Đời, Đời khoái lại cùng chơi,
Tớ vẫn quanh đây, vẫn cạnh đời,
Buồn vui, ngọt đắng, ai nào biết?
Đời còn muốn chơi, tớ còn chơi!


( NDS, Hà nội,2012 )


Message edited by NDS - Thứ Bảy, 03 Mar 2012, 2:55 PM
 
atoanmt Date: Thứ Bảy, 03 Mar 2012, 11:07 PM | Message # 6
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


NDS NDS


AToanMT
 
FORUM » THÀNH VIÊN » SƯU-TẦM GÓP NHẶT » Còn Chơi ( Tản Đà )
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO