<>
Realtime Website Traffic
  
MẸ
| |
atoanmt |
Date: Thứ Hai, 13 May 2013, 9:57 AM | Message # 1 |
 Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5086
Status: Tạm vắng
|
HẠNH PHÚC THAY AI CÒN MẸ HIỀN
Hạnh phúc thay ai còn mẹ hiền ! Nhà như có Bụt ngự triền miên , Y chang hoạt Phật Tây Thiên xuống ' Nào khác Linh Thần Địa Phủ lên . An ủi con yêu khi chẳng mạnh Vỗ về cháu quý lúc không hên Mẹ như Vương Mẫu ban đào quý Có mẹ cũng như sống cõi tiên
LTĐQB
XIN LÀM CON MẸ KIẾP LAI SINH
Nguyện làm con mẹ kiếp lai sinh Đặng mẹ ban cho cả tấm tình : Mát mẻ dịu dàng như bảo nguyệt , Lung linh huyền ảo tựa quần tinh ... Từng giây Chú Út hằng mơ bóng . Mỗi phút Cục Cưng vẫn tưởng hình Phật độ ,Trời thương cho toại ước Nguyện làm con mẹ kiếp Lai sinh
LTĐQB
HIỀN MẪU
Làm sao định nghĩa trang Hiền Mẫu ? Khó tả vô cùng các bạn ơi ! Hiền Mẫu sáng ngời muôn vẻ đẹp Huy hoàng trong óc lũ con thôi .
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường ; Mày không tô điểm, tóc không hương Áo Quần dản dị không lòe loẹt Xong có đàn con giỏi nhứt trường
Hền Mẫu khác xa các mẹ thường ; Không ăn nhưng kẹo chứa đầy rương Chơi đùa luôn chịu thua em bé Làm ngựa chẳng dàm cũng chẳng cương
Hiền Mẫu khác xa các mẹ thường ; Mỗi khi dùng bữa chỉ dành xương Những phần lũ trẻ và cha chúng Chẳng thích bao giờ để đũa vương
Bận bịu tối ngày thay tã lót Cả đêm thao thức nựng con thơ Sung sướng vẫn ngời trong ánh mắt Dù con bập bẹ ...chỉ ba ...ba ! !
Bàn tay Hiền Mẫu ôi ! kỳ diệu Dịu dàng âu yếm thủa thơ ngây Cứng cỏi vững vàng khi sóng gíó Dìu con trên nẻo chính đường ngay .
Rũ nợ trần gian trở lại trời co Tiên đồng ,ngọc nữ dắt rong chơi , Hiền Mẫu tái hồi ngôi vị cũ Bàn Đào Vương Mẫu há nhường ai ?
LTĐQB
Con cám ơn Mẹ
Khi con tấm bé, ngỗ ngàng Luôn luôn nghịch ngợm, mẹ càng trông nom Ngã đau, có mẹ ngó, nhòm Nâng con dìu dậy mẹ càng xót hơn Càng ngày khôn lớn lơn tơn Vẫn chưa hiểu được ơn me cao dầy -" Xin me con đến chỗ này ? " -" Không ! Con phải ở nơi đây, đợi chờ " -" Mẹ không thương đến con nhờ !" Thế là vẫn oán vẫn ngờ lòng me Đến nay có cháu le te Mới hay, mới biết làm me nhọc lòng Công me, lượng sóng biển đông Ơn me, như nước Cửu Long đổ về
Trần Trọng Thiện
MẸ YÊU, CON NHỚ MẸ
Có nhớ không me, trẻ ấu kia Đã từng khuya sớm chẳng xa lìa Lúc còn tấm bé , tia nồng thắm Mắt mẹ muôn đời, đã chút chia
Bé kia yếu ớt lia lịa chơi Cô đơn từng phút, nghịch tơi bời Ném, quăng lượm, nhặt, thôi quá sức Còn giờ đâu nữa me nghỉ ngơi
Nhưng nay me phải vội vàng đi Kiếm sống trọn ngày còn chút chi Cho con đòi hỏi khi khóc, hãi Muốn gần me mãi, lấy ai bì
Việc ấy bây giờ, chị sitter Hay là bà má, cũng sitter Đôi phen hờ hững, ơ thờ, đứng Bằng đâu lúc mẹ nựng bé thơ
Trần trọng Thiện TÌNH MẸ BAO LA
Thế gian, muôn ức mẹ hiền Từng là cội gốc mọi niềm lạc an Chăm con, dạy dỗ, hỏi han Thương con tha thiết, chứa chan biển tình
Khi con thuở mới lọt mình Nhìn đời chưa biết bóng hình thế nhân Đâu là đầu, đâu là chân Đâu là mắt, mũi, đâu thân, đâu người
Mắt mẹ lênh láng sáng ngời Nụ cười rạng rỡ mở đời con đi Vượt bao thử thách lâm ly Cùng bao vất vả ly kỳ, bước qua
Gìn con mọi chặng xót xa Giữ con khỏi ngã, khỏi sa đoạ đầy Dạy con lãng tránh vũng lầy Dìu con vững bước theo bầy người ngoan
Cho con ăn học lo toan Thành người tri thức, soạn chân vào đời Tâm hồn bình lặng mẹ ơi Giúp con sức mạnh theo lời huấn ca
Ơn Trời, công Mẹ, công Cha Ngàn năm vang dội, đậm đà lòng con
Trần Trọng Thiện
THIÊN THẦN CỦA TÔI
Khi cần đến yêu thương, chỗ dựa Biết tìm đâu nương dựa, chở che Gia đình xa vắng, bạn bè Ai người an ủi hơn là mẹ yêu
Lúc giông bão cuộc đời bao phủ Mây mù giăng, giấc ngủ chập chờn Món ăn thức uống chẳng còn Trông chờ mong đợi vẫn hòng " Mẹ " thương
Trần Trọng Thiện
AI THƯƠNG MẸ NHIỀU
" Con thương mẹ lắm, mẹ ơi ! " Bé Tâm nũng nịu, nhẩy chơi qanh vườn Bỏ mẹ tay sách tay vươn Tưới cây nhặt cỏ, lươn mươn cả giờ
" Con thương mẹ lắm " Mẹ " Ờ !" Bé Hiền mũm mĩm : " Thật mà mẹ ơi !" Nói xong em lại mải chơi Trò đùa nghịch ngợm,trề môi, bỉu mồm
" Con thương mẹ, việc ôm đồm Hôm nay con sẽ giúp phần một tay Trường con nghỉ học hôm nay " Loan vào đưa võng để em ngủ ngày
Xong xuôi Loan lại loay hoay Cầm chổi quét dọn, biện bầy phòng the Bận bịu, vui sướng, le te Ra, vào nhanh nhẩu, mong me hài lòng
" Con thương mẹ lắm ", những going Trẻ thơ cưng quí, rộn lòng mẹ yêu Hỏi bà, đoán biết bao nhiêu Tình trong ba trẻ, ai nhiều hơn ai
Trần Trọng Thiện
AToanMT
|
|
| |
atoanmt |
Date: Thứ Hai, 13 May 2013, 11:08 AM | Message # 2 |
 Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5086
Status: Tạm vắng
| NGÀY CỦA MẸ (Dâng mẹ trong ngày Mother's Day) Con bật khóc ngon lành như trẻ nít Khi tiếng người trầm bổng phía đầu dây Người đọc con nghe những đoản văn hay Của người viết tặng mẹ người, mẹ ạ ! Ngày của mẹ, mẹ con người vui qúa Những bông hồng cài đỏ áo ai tươi Những lá thư, tấm thiệp, những môi cười Những ánh mắt và vòng tay thương mến Trước cảnh ấy, con cúi đầu nghèn nghẹn Mắt con cay, lòng đắng, mẹ hiền ơi ! Ba chục năm hơn vắng mẹ trong đời Nỗi thương nhớ lắm khi là biển động Con thường gọi "Mẹ ơi" trong tuyệt vọng Những âm giai theo từng đợt sóng buồn Câu trả lời là tiếng dội cô đơn Của ngọn sóng vỗ khan bờ đá lạnh... Từ không mẹ, bóng đời con hiu quạnh Những nghẹn ngào con giấu cả trong thơ Cõi nhân gian, con: một kẻ dại khờ Nên mỗi bước chân đi là một ngã ! Chưa đủ lớn nên đời nhiều xa lạ Biết chi đời đồng nghĩa với đau thương Với bể dâu và cay đắng hí trường Thiếu vắng mẹ không ai người nâng dắt Ngày của mẹ, lệ con tràn khóe mắt Nhớ mẹ nhiều và thương mẹ, mẹ ơi ! Kiếp tha phương, con lưu lạc quê người Nên mộ mẹ khói nhang đành vắng vẻ Mẹ người có những bài văn hay thế Con viết gì cho mẹ của con đây ? Con vụng về không có áng văn hay Mà chỉ có tấm lòng con mộc mạc Người vẫn đọc những lời văn dào dạt... Con khóc ròng như trẻ nít, mẹ ơi Con viết bao năm chẳng hết một lời: Là thương mẹ, là vô cùng yêu mẹ! Chợt mờ tỏ qua hai dòng nước lệ Mẹ mỉm cười đôi mắt vẫn bao dung... Mẹ của con ơi ... Nhớ mẹ vô cùng Ngô Minh Hằng
AToanMT
|
|
| |
atoanmt |
Date: Thứ Hai, 13 May 2013, 11:11 AM | Message # 3 |
 Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5086
Status: Tạm vắng
| Sớm mồ côi mẹ , sáng nay Ngày Lễ Nhớ Ơn Mẹ xứ người , nhớ lại đâu đó mấy câu thơ của giáo sư Ngụy Như Kontum : "hoàng hôn phủ trên mộ/ sương chiều lạnh rơi rơi/ tôi thấy tôi mất mẹ/ mất cả một bàu trời ",
Lòng không khỏi ngậm ngùi , xúc động , tôi ngồi chép lại một bài thơ xưa , những mong chia sẻ được ít nhiều nỗi niềm với mọi người thân quí. Cầu chúc an lành.
PKT 05/12/2013
Du Tử Ngâm Mạnh Giao (751- 814)
Từ mẫu thủ trung tuyến Du tử thân thượng y Lâm hành mật mật phùng Ý khủng trì trì qui Thùy ngôn thốn thảo tâm Báo đắc tam xuân huy
Dịch Xuôi : Khúc Ngâm Của Người Con Xa Nhà PKT 05/12/2013
Mẹ hiền sợi chỉ cầm tay Trên tấm áo khoác ngoài của đứa con
Trước khi con đi đã cặm cụi ngồi khâu cho chắc từng mũi kim đường chỉ Ý phòng hờ sợ con phải lần lữa chậm về Ôi , ai rằng tấm lòng cỏ mọn có thể báo đáp được nắng trời 3 tháng mùa xuân
Du Tử Ngâm PKT 05/12/2013
Mẹ cặm cụi may áo, Cho đứa con đi xa. Chắt chiu từng đường chỉ , Sợ con chậm về nhà. Ôi tấm lòng cỏ mọn , Nắng trời xuân bao la.
Giáo Sư Phạm Khắc Trí
AToanMT
|
|
| |
atoanmt |
Date: Thứ Hai, 13 May 2013, 10:53 PM | Message # 4 |
 Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5086
Status: Tạm vắng
| THÁNG BẢY NGHĨ VỀ MẸ YÊU.
Em hỏi anh một câu rất khẽ. Có bao giờ anh nhớ mẹ không? _Ngộ, chỉ mình em là có mẹ? Mẹ của anh trong trái tim hồng.
Thuở nằm nôi võng đưa nhè nhẹ. Sợ muỗi mòng, giá rét mùa đông. Quấn chăn bông say giấc ngủ nồng. Lửa mùa hạ, quạt ru con ngủ.
Bầu sữa nóng dành cho trẻ bú. Cháo nghiền khoai, con tập bò, trườn. Mẹ nuôi con bằng cả yêu thương. Con mạnh khỏe, và con chóng lớn.
Tay xách cặp đưa con đến lớp. Học trường thi, học cả trường đời. Con vươn vai Phù Đổng xa khơi. Lưng của mẹ còng thêm chút nữa.
Những năm tháng dãi dầu nắng gió Mẹ già thêm tóc bạc sầu đông. Con gửi yêu thương giữa trái tim hồng. Mẹ từ tạ bước vào thiên cổ.
Hương khói tỏa thơm ngày kỵ giỗ. Mâm cỗ đầy mẹ có ngon không? Ba chén cơm thơm, một chút rượu nồng. Cũng đủ ấm yên lòng mẹ nhé !
Con có những đứa con còn rất trẻ. Mai lớn khôn cũng sẽ như con. Thương mẹ cha để ở phần hồn. Quy luật muôn đời, sanh, lão, tử.
Tháng bảy, chùa xa chuông vọng nhớ. Vu Lan bồn thương mẹ kính cha. Ân đức cao ngự giữa chính tòa. Chút hương khói tâm thành khấn lạy.
Mẹ ở trong ta còn sống mãi. Cha yên lòng ngủ giấc mùa đông. Tổ tiên ơi, thương mến nhiều không? Chuông vọng tưởng mùa chay tháng bảy.
luando11251.
THƯƠNG HOÀI HÌNH BÓNG MẸ TÔI
(Kính dâng hương linh mẹ tôi nhân ngày Vu Lan năm Nhâm Thìn)
Gió lay cành lá xạc xào. Trăng nghiêng chếch bóng tưởng đâu mẹ về. Mẹ đi bỏ phố xa quê. Phận con ở lại bốn bề nỗi lo.
Ngày con bé nhỏ ngây thơ. Vấp chân té ngã mẹ xoa xức dầu. Con đau mẹ cũng nhói đau. Banh da xé thịt viết sao thành lời.
Ngày con đối mặt cuộc đời. Người cho cây súng tập đòi giết nhau. Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Mẹ ôm nước mắt khóc gào thiết tha.
Em con đi chiến trường K. Trên cầu biên giới mẹ già bôn chôn. Bên kia súng nổ dập dồn. Bên nầy mẹ ngất ngỡ hồn phách bay.
Chắp tay đứng trước quan tài. Áo quan khép kín trần ai đôi đường. Sóng đời nước mắt trào tuông. Tiếc thương mẹ cũng một phương đi rồi.
Thương hoài hình bóng mẹ tôi. Nắng mưa tần tảo một đời nuôi con. Mùa chay tháng bảy trăng tròn. Bông hồng cài áo để còn nhớ thương.
Rộng tay mở cổng thiên đường. Để nghe đất Phật ngát hương ngạt ngào. Thấm hồng ân đức trời cao. Vu Lan ngày hội xuyến xao tâm thành.
Nhìn đời mãi thấy màu xanh. Nhìn quanh vẫn thấy bóng hình mẹ tôi.
Biên Hòa, ngày rằm tháng sáu Nhâm Thìn. Ngày 2/8/2012. luando11251.
BÀI THƠ CHO MẸ TÔI.
Ngày con cất tiếng chào đời. Niềm tin yêu mới rạng ngời trong tim. Dù cho đôi gánh nặng thêm. Mẹ mang ước vọng con hiền lớn nhanh.
Con đôi ba tuổi tập tành. Tập đi, tập nói, như nhành cây non. Mẹ ăn cơm hẩm cá ươn. Cho con ăn chén cơm ngon thịt đầy.
Để con rộng nở đôi vai. Mai vào lớp học thử tài bút nghiên. Lưng mẹ, một chút còng thêm. Miễn con đủ sức đua chen với đời.
Con theo chúng bạn rong chơi. Một roi mẹ đánh, nhớ đời nghe con. Học cho rộng mở trí khôn. Đừng như phận mẹ, chữ còn mù khơi.
Chiến chinh, lửa loạn ngập trời. Phận nghèo, mẹ phải xa rời miền quê. Cùng cha kết nghĩa phu thê. Ươm mầm cuộc sống bên lề áo cơm.
Con theo ngày tháng lớn khôn. Làm thân lính chiến giữ đồn ải xa. Chia ly nước mắt nhạt nhòa. Dỏi theo con trẻ lòng già héo hon.
Nhìn con hạnh phúc vuông tròn. Bên đời mưa nắng áo cơm đủ đầy. Mẹ nghe thong thả bờ vai. Dù cho bạc trắng tóc mây dậm dài.
Thảnh thơi mẹ ngủ xuôi tay. Năm năm mất mẹ, còn ai dỗ dành. Tóc con giờ chẳng còn xanh. Nước không chảy ngược, thôi đành chảy xuôi.
Những ai còn mẹ trên đời. Hãy gìn giữ lấy lộc trời phúc ban. Mát dòng sửa ngọt cưu mang. Cho ta chắp cánh thế gian làm người.
Biên Hòa, ngày 8/5/2012. luando11251.
THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN
-(Cảm tác từ bài thơ TẠ ƠN MẸ của thi hữu Song Quang)
Hương linh mẹ phảng phất đâu đây. Hiu hắt lòng con lệ cạn đầy. Nghĩa trang cô quạnh chiều bóng ngã. Con tìm hơi ấm của vòng tay.
Năm năm xa cách lệ trào tuông. Còn ai san sẻ chuyện vui buồn. Mẹ là bóng cả từng che chở. Con vượt muôn trùng sóng nhiểu nhương.
Chống chọi thời gian đến hao gầy. Con ngồi bên mẹ lúc xuôi tay. Chiến chinh sinh tử còn không ngại. Chẳng lẽ yêu thương tính tháng ngày.
Một bài thơ dâng mẹ kính yêu. Năm năm thương nhớ biết bao nhiêu. Cùng trang giấy mực lời trao ngỏ. Cho những ai thương mẹ chẳng nhiều.
Biên Hòa, ngày 10/5/2012. luando11251.
BÀI THƠ DÂNG MẸ
Con mẹ xa nhau từ độ ấy. Bốn mùa thu nhạt lá vàng rơi. Trên bàn thờ, khói hương nghi ngút. Con vẫn hình dung chỗ mẹ ngồi.
Ngày con tròn tuổi nằm nôi. Mẹ gánh con đi khắp chợ đời. Nắng gió phong trần nuôi con lớn. Thay lời ru mẹ, tiếng à ơi!
Ngày con khôn lớn, con vào lính. Đồn vắng, chiều Xuân mẹ đến thăm. Mẹ gánh ân tình xa vạn dặm. Thân cò lặn lội mãi bao năm.
Đêm đêm mẹ vẫn thành tâm nguyện. Con ở phương xa vạn phước lành. Đất nước mau tàn cơn chinh chiến. Mẫu tử tương phùng thỏa ước mong.
Ngày con rời lính về bên mẹ. Rưng rưng mẹ nói chẳng nên lời. Và lại một lần đưa tiễn nữa. Lệ sầu trên khóe mắt mẹ tôi.
Ba mươi năm cận kề bên mẹ. Con vẫn chưa làm mẹ được vui. Xin mẹ hãy thương và hãy hiểu. Con cố vượt qua cơn bão của đời.
Đưa tay vuốt mặt lần sau cuối. Nhắm mắt, xuôi tay, giã cỏi đời. Con biết, từ đây, và sau nữa. Hai ngã đường trần cách biệt thôi.
Ngày đưa tiển mẹ về quê nội. Cha thẩn thờ nhìn hướng xa xăm. Các con thấu hiểu, ghi tâm nhớ. Một chỗ cho cha với mẹ nằm.
Cha vẫn vui vầy bên con cháu. Hạnh phúc trong đời cha ước mơ. Những đứa con trùng phùng đông đủ. Sau cuộc binh đao dậy đất trời.
Mẹ hãy ngủ yên cùng năm tháng. Trong tim con có chỗ mẹ nằm. Nước mắt chảy xuôi về với biển. Bao la tình mẹ sáng ngàn năm.
Biên hòa, ngày 06/5/2011 luando11251 .
HÔM NAY NGÀY GIỖ MẸ TÔI
-Kính dâng hương linh của mẹ tôi-
Sáu năm mẹ đã đi xa. Bốn lần kỵ giỗ khói lòa mắt cay. Hương thơm thắp giữa liên đài. Lung linh ánh nến mờ bay khán phòng.
Đầy mâm cổ đã dọn xong. Tuần cơm chay lạt cho lòng thảnh thơi. Vầng trăng tròn sáng tháng mười. Mẹ về minh chứng trăm lời vái van.
Nho xanh, lê đỏ, táo vàng. Rượu thơm nồng ấm đầy tràn ba chung. Ớt khô, muối trắng, xát gừng. Mặn cay nồng đắng mẹ từng trãi qua.
Cháu con đông đủ đầy nhà. Từng ly vơi cạn mới là nhớ thương? Ba trăm sáu bốn ngày buồn. Một ngày vui để sông Tương cạn dần.
Con nghe hồn phách lâng lâng. Ngỡ từ đáy mộ mẹ lần điểm danh. Thứ Sáu, trai cả làm anh. Hai thằng Tám, Chín đừng giành giật nhau.
Chị Ba, trưởng nữ cuối chào. Chị Năm tiếp bước thấp cao định hàng. Ba em gái Út giăng ngang. Tám hòn máu đỏ thành ngàn suối sâu.
Trăm năm giấc ngủ cơ cầu. Con ngồi nhớ mẹ hát câu dặm dài. À ơi, mẹ ngủ cho say. Để con gánh đá lấp đầy biển khơi.
Hôm nay ngày giỗ mẹ tôi. Trăng tròn tỏa sáng tháng mười xanh xao. Mỗi năm sợi tóc ngã màu. Bao giờ theo mẹ để vào thiên thai.
Biên Hòa, 28/11/2012. Rằm tháng mười Nhâm Thìn. luando11251 CHO CON LÀM ÁNH TRĂNG TRÒN
- Viết thay cho bạn tôi, bởi vì tôi không còn mẹ -
Ngàn dặm xa, con về đây. Nâng đôi tay mẹ khô gầy mà vui. Mẹ yêu, cho con nụ cười. Để con thấy ánh mặt trời ban mai.
Con còn thâm thẩm đường dài. Làm thân viễn xứ có ngày hồi qui. Từ cha cởi hạc thiên di. Mẹ thân đơn lẽ những khi trở mùa.
Một đời mẹ đội nắng mưa. Thân cò lặn lội sớm trưa ngoài đồng. Áo không đủ ấm ngày đông. Chén cơm canh ngọt, dành chồng, cho con.
Mẹ nằm thân thể héo hon. Con nghe sâu lắng nổi buồn không tên. Một ngày có mẹ kề bên. Con còn nhớ được tuổi tên cuộc đời.
Nhìn trong ánh mắt mẹ tôi. Lung linh ngàn ánh sao trời đầu non. Cho con làm ánh trăng tròn. Để con soi rọi tâm hồn mẹ yêu.
Biên Hòa, ngày 28/3/2013. luando11251
BẢY NĂM ÁO MẸ LÊN TRỜI
Bảy năm áo mẹ lên trời. Con côi ở lại cạn vơi nổi buồn. Bình minh rồi sẽ hoàng hôn. Sinh ly tử biệt chẳng hờn trách ai.
Thương đời mẹ những chông gai. Năm mười tám tuổi đường dài nắng mưa. Mẹ về tan buổi chợ trưa. Đôi vai gánh nặng lọc lừa nhân sinh.
Rộng tay chào đón sinh linh. Những xương máu thịt kết tinh khí trời. Cho con nên vóc nên người. Vươn vai đứng giữa cuộc đời can qua.
Còn đâu nguồn sửa bao la. Đổi trao cơm áo ngọc ngà cho con. Một ngày con học chữ khôn. Mẹ thêm tóc bạc lưng khòm da thâm.
Chọn chăn chiếu ấm con nằm. Thịt ngon canh ngọt dành phần sớm trưa. Trường đời mẹ đứng bán mua. Trường thi con gắng không thua bạn bè.
Con đi Xuân ấm nắng Hè. Thu Đông giá buốt mẹ nghe mõi mòn. Trên đầu bão lửa mưa bom. Quê nhà mẹ ngóng chiều hôm nắng dài.
Các con quần tựu về đây. Quì bên nhục thể hao gầy bi ai. Sáng mai đóng nắp quan tài. Nghìn thu vĩnh biệt chia hai ngã đời. Bảy năm áo mẹ lên trời...
Biên Hòa, ngày 10/5/2013. luando11251
HAPPY MOTHER'S DAY
TIẾNG MẸ RU
Từ bốn ngàn năm trước Trên đất Lĩnh Nam Mẹ Âu Cơ cất lời ru Con ơi nhớ lấy lời nầy
Ta là giống Rồng Tiên Dân Lạc Việt trồng “ Lúa nước “ Bên bờ Trường giang Dương Tử Trôi giạt tới nơi đây
Bốn ngàn năm sau Trên đất Miền Đông Nam bộ Bà thác lời ru cháu Nhắn gởi khuyên con gái
“ Con ơi chớ lấy chồng xa Mai sau cha yếu mẹ già Chén cơm ai bới tô trà ai dâng “
Hoặc nói gần nói xa
“ Có con mà gã chồng gần Có bát canh cần nó cũng đem cho “
Nhưng mà con của mẹ Vì duyên số lấy phải chồng xa Từ đất gò Miền Đông Lấy chồng về U Minh Miệt thứ Nên mới cất lời than
“ Con gái mà lấy chồng xa Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu “
Có những buổi chiều tà
“ Chiều chiều ra đứng cửa sau Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều “
Cũng có khi
“ Chiều chiều chim vịt kêu chiều Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau”
Đó là những gái hiếu thuận Lại có những nàng thôn nữ Con cháu Hồ Xuân Hương Thuộc loại “ gái ngoan”
“ Không chồng có chửa mới ngoan Có chồng có chửa thế gian sự thường “
Khăn gói theo người yêu
“ Ra đi là sự đánh liều Mưa mai nào biết nắng chiều nào hay “
Vì yêu nên phải sao cũng chịu
“ Một mai thiếp quyết theo chàng Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam “
Ngày nay trên đất Mỹ Một mảng Việt Nam trôi giạt Ông cất lời ru cháu
“ Ví dầu cầu ván đóng đinh Cầu tre lắt lẽo gập ghình khó đi
Khó đi khó đẩy về rẩy ăn cần Về sông ăn cá về đồng ăn cua “
Tiếng mẹ Âu Cơ ru hờ Từ bốn ngàn năm trước Nay vẫn còn vẳng đưa
Nguyễn Nhơn ( Đực Làng Bưng Cầu Xứ Thủ Miền Đông )
AToanMT
|
|
| |
thanhxuansg |
Date: Thứ Ba, 14 May 2013, 1:43 PM | Message # 5 |
 Lieutenant colonel
Group: Users
Messages: 113
Status: Tạm vắng
|
|
|
| |
|