Thứ Sáu
19 Apr 2024
8:00 AM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » THÀNH VIÊN » TRUYỆN BÌNH THƯỜNG » TRE VÀ DƯƠNG XỈ
TRE VÀ DƯƠNG XỈ
newxp Date: Thứ Hai, 30 May 2011, 10:05 AM | Message # 1
Private
Group: Users
Messages: 15
Status: Tạm vắng
TRE VÀ DƯƠNG XỈ
(SƯU TẦM)
Một ngày, tôi quyết định sẽ từ bỏ. Từ bỏ công việc, mọi mối quan hệ, từ bỏ mọi mong ước, hi vọng của mình. Tôi muốn từ bỏ cuộc sống. Tôi đã đến tìm và nói chuyện với Chúa.

“Thưa Chúa, Người có thể cho con một lí do để không từ bỏ cuộc sống của con không?”.

Chúa rất ngạc nhiên khi tôi hỏi câu đó. “Con hãy nhìn đây” - Chúa lên tiếng - “Con có nhìn thấy cây dương xỉ và cây tre này không?”.

“Có”- Tôi kính cẩn trả lời.

“Khi ta gieo hạt của dương xỉ và cây tre, ta đã chăm sóc chúng rất cẩn thận. Ta cho chúng ánh sáng, ta tưới đầy đủ nước cho chúng. Cây dương xỉ lớn rất nhanh trên mặt đất. Màu xanh của nó chẳng mấy mà phủ kín cả một vùng.

Nhưng chẳng có dấu hiệu gì từ hạt giống của cây tre cả. Tuy nhiên, ta đã không từ bỏ hạt mầm đó. Một năm trôi qua, Dương xỉ nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Nhưng một lần nữa, không một dấu hiệu của hạt giống cây tre. Và cũng một lần nữa ta không từ bỏ” - Chúa chậm rãi kể.

“Bước sang năm thứ ba, vẫn chẳng thấy gì từ hạt giống cây tre cả. Nhưng ta vẫn không từ bỏ. Năm thứ tư cũng không có gì khác. Ta vẫn tiếp tục công việc và không từ bỏ…

… Đến năm thứ năm, một mầm xanh vươn mình lên khỏi mặt đất. So với đám dương xỉ xung quanh, nó quá nhỏ bé và chẳng có chút ấn tượng nào. Nhưng chỉ 6 tháng thôi, cây tre đã cao hơn 30 mét. Nó đã mất tới 5 năm để phát triển bộ rễ. Rễ của nó rất khoẻ mạnh và có thể cung cấp cho nó tất cả những gì cần thiết để sống và vươn lên”.

“Con có biết không, con của ta, tất cả thời gian mà con phải vật lộn để sống, con đã xây dựng và hoàn thiện gốc rễ của mình” - Chúa nói tiếp.

“Ta đã không rời bỏ cây tre. Và ta cũng sẽ không bao giờ xa con. Đừng so sánh bản thân con với bất cứ thứ gì khác.

“Cây tre và dương xỉ có cách sống khác nhau mặc dù mục tiêu của chúng đều là màu xanh cho trái đất. Cơ hội của con sẽ đến…” - Chúa khắng định - “… Con sẽ vươn cao”.

“Liệu con có thể vươn cao đến đâu thưa Người?”.

“Vậy con có biết cây tre vươn cao đến đâu không” - Chúa không trả lời mà hỏi lại.

“Cao hết mức mà nó có thể phải không ạ?” - tôi ngập ngừng hỏi lại.

“Đúng thế” - Chúa mỉm cười - “Hãy cho ta cảm thấy tự hào khi thấy con vươn đến đỉnh cao nhất mà con có thể”.

Đừng tiếc nuối những ngày đã qua trong đời. Những ngày may mắn, tốt đẹp mang lại cho bạn hạnh phúc. Những ngày đen tối khó khăn mang lại cho bạn nhiều kinh nghiệm. Tất cả đều cần cho cuộc sống.
(Translated by Nguyen Thi Minh Nguyet)
 
atoanmt Date: Thứ Ba, 31 May 2011, 12:01 PM | Message # 2
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng
Bạn Newxp,
Cám ơn Bạn đã post bài sưu-tập này. Đọc xong, ta có thể "tóm-lược" toàn bài ở câu cuối:

-"Đừng tiếc nuối những ngày đã qua trong đời. Những ngày may mắn, tốt đẹp mang lại cho bạn hạnh phúc. Những ngày đen tối khó khăn mang lại cho bạn nhiều kinh nghiệm. Tất cả đều cần cho cuộc sống. "

Mà cái "Ý" này, đã có rất nhiều "Danh-nhân" đã nói ra rồi, đầy dẫy ở "Thế-Giới Danh-Nhân Cách-Ngôn"

Từ đó, ta có thể "tạm nghĩ" là Tác-Giả Người-Nước-Ngoài của bài viết này, là người mà kiến-thức... còn khiêm-nhường và..."chưa đọc được nhiều" nên mới lập lại "Ý" của Cổ-Nhân !
Chỉ có khác hơn là thay vì trình bày như 1 "Danh-Ngôn" thì tác-giả phải mất công dựng lên 1 câu chuyện... hơi...ấu-trĩ, rồi "Gán" các mẩu đối-thoại vào cho "Chúa".

Gần đây, cái thể-loại tự đặt chuyện ra viết, rồi "Ép" Đức Phật, hoặc Đức Chúa làm nhân-vật trong chuyện, phát-biểu...những câu nói của "Tác-giả" này nọ... !...xuất-hiện hơi nhìu....!!!


Điều này khiến Tôi mỗi lần liếc xem qua, liền bị "dị-ứng" ngay ! Vì Tôi có cảm-tưởng như người viết là "Tên trịch-thượng"!. Cho dù tác-giả chỉ muốn nói lên 1 khía cạnh đạo-đức nào đó !

Tôi vẫn thấy kiểu viết đó là vô-lễ !


Tác-giả có thông thái-đấy mấy đi nữa, thì ngay khi viết ra bất cứ điều gì, tự họ đã mắc vào cái "Chấp" ! "Chấp Không" hoặc "Chấp Có"! Mắc vào "thiên-kiến" !
Tự thân còn dính "Chấp" tùm lum, mờ dám viết thay lời cho Phật ! cho Chúa !


Hơn nữa, Đức Phật hoặc Đức Chúa, đều có dạy "đạo-đức xử thế" trong các Kinh Sách tự lâu rồi !


Nhất là Kinh-Phật giảng...thì hầu như không còn chuyện gì của Thế-Gian mà Phật đã chưa nói đến.

Mong rằng cái bài viết như trên sẽ không xuất hiện thêm ở "Trang nhà" này nữa.

Trân-trọng.


AToanMT
 
FORUM » THÀNH VIÊN » TRUYỆN BÌNH THƯỜNG » TRE VÀ DƯƠNG XỈ
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO