Thứ Năm
25 Apr 2024
4:17 PM
ĐĂNG NHẬP


Dưới đây là "Danh Mục" thu gọn,
xin mời bấm vào "tam-giác" nhỏ để chọn bài xem:









PHÒNG TÁN DÓC TRỰC-TUYẾN
KHÁCH 4 PHƯƠNG:

LỊCH
Search
CÁC BÀI VIẾT MỚI NHẤT
<> Realtime Website Traffic

[ BÀI VIẾT MỚI · Forum rules · TÌM KIẾM · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
FORUM » TRUYỆN HUYỀN HỌC » TRUYỆN TÔN GIÁO » CHÚ ĐẠI BI VÀ TÔI (Hương Đức)
CHÚ ĐẠI BI VÀ TÔI
saigoneses Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 9:14 AM | Message # 1
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng


Tôi có một người bạn học chung trường chuyên nghiệp, khi ra trường mỗi đứa công tác một nơi, thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm nhau.

Bẵng đi một thời gian không liên lạc, anh ta điện thoại khoe với tôi đã giúp xây được hai căn nhà tình thương và hai con đường bê-tông nông thôn. Tôi ngạc nhiên hỏi: Bộ mày trúng số độc đắc sao mà giàu quá vậy? Anh ấy trả lời rằng tiền của công ty nơi con gái anh làm việc, họ phát tâm chi tiền làm từ thiện, anh chỉ bỏ công ra giúp.

Tôi chúc mừng và động viên anh ta, đồng thời hỏi thăm sức khỏe gia đình của anh. Anh ta than thở đêm nào cũng đốt nhang cầu nguyện, ngày rằm ăn chay, tích cực làm công tác từ thiện mà gia đình cứ lộn xộn, vợ con bệnh hoài. Qua kinh nghiệm tu tập, tôi góp ý anh nên học thuộc và thường tụng chú Đại bi để chư Phật, Bồ-tát Quán Thế Âm gia hộ vì có nhiều người thoát khỏi khổ nhờ tụng chú này. Anh ta hứa sẽ học.

Gần một tháng sau tôi điện hỏi thăm xem anh ta học tới đâu, anh ta trả lời làm tôi chưng hửng: Mới thuộc có cái tựa. Tôi vừa buồn cười vừa nổi dóa: Mày học cái kiểu gì mà kỳ vậy? Anh ta than: Học đầu quên đuôi, học đuôi quên khúc giữa khó nhớ quá lại thêm sự chi phối của việc làm nhà, làm đường, vợ con bệnh hoạn nên nhét hoài không vô. Tôi bèn chỉ dẫn cách học theo kinh nghiệm của mình. Hiện giờ anh ta đã thuộc, trì tụng hàng đêm, gia đình đã ổn định, ít bệnh hoạn.

Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ và buồn cười về cái câu “mới thuộc có cái tựa” của bạn mình nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình lúc đầu phát tâm học có hơn gì anh ta đâu. Nhớ khúc đầu quên khúc đuôi, nhớ khúc giữa quên khúc kế chót, cứ rối cả lên. Xáp vào học gần một tuần lễ đã thấy hơi nản lòng nhưng may mắn tôi được sự phù trợ (có lẽ nhờ công phu niệm Phật).

Một đêm học hoài không thuộc, tôi lim dim ngủ và nằm mơ thấy có một ông lão râu dài mặc bộ đồ nâu cũ kỹ đứng trước mặt tôi, tay cầm một cây mía rồi dùng dao chặt thành ba đoạn, sau đó ráp ba đoạn mía dính lại. Tôi thấy ông hành động như chuyện cổ tích “Cây tre trăm đốt”. Tôi bật cười, “tôi đâu có muốn cưới vợ nữa đâu mà ông dạy khắc nhập, khắc xuất”. Ông lão làm thinh nhìn vào mặt tôi chằm chằm rồi biến mất. Giật mình tỉnh dậy suy nghĩ về giấc mơ và tôichợt tỉnh ngộ: cắt ra từng câu mà học cho thuộc rồi ráp lại. Tôi bèn thực hiện theo cách đó chẳng bao lâu đã thuộc làu nằm mơ vẫn đọc vanh vách. Các bài chú khác tôi vẫn áp dụng theo cách trên thuộc rất nhanh kể cả những bài chú dài, khó (thí dụ như bài Phật đảnh tôn thắng dài và khó toàn tiếng Phạn - chỉ học gần một tháng là thuộc).

Lúc đang học tôi đã thấy sự linh ứng của chú Đại bi. Một hôm đang nằm võng học bài chú, bỗng có một cơn gió mạnh thổi qua, tôi chợt nhìn lên bầu trời thấy có một đốm đen bay lượn ngỡ là chim cắt hay diều hâu không ngờ nhìn kỹ lại là một miếng yếm dừa bay tít trên cao. Tôi hết sức ngạc nhiên vì mới thấy hiện tượng này lần đầu. Đang quan sát bỗng nghe hai tiếng ầm ầm rất lớn, rúng động cả mặt đất, sau đó nghe tiếng gà la ré chạy rần rần, đồng thời trong nhà tôi có tiếng đồ vật rơi đánh rầm một tiếng, tôi hoảng hốt chạy vào thì thấy giá phơi quần áo bị gió thổi ngã xuống đất, sau đó nhìn qua nhà hàng xóm thấy hai cây dừa tróc gốc ngã đè sập chuồng gà, đám gà sổng chuồng la táo tác, chạy loạn cả lên. Vì sao cách nhà tôi gần 7m mà bên tôi không sao còn bên hàng xóm bị ngã cây, sập chuồng, có lẽ ngay cả khi đang học chú Đại bi thì người học đã được hộ trì rồi.

Thấy sự linh ứng đó, tôi càng tin tưởng thường xuyên trì tụng chú Đại bi, niệm danh hiệu Bồ-tát Quán Thế Âm. Mỗi đêm sau khi ngồi thiền, xả thiền xong bao giờ tôi cũng tụng 7 biến chú Đại bi.

Tháng 7 (2009) sau khi đi dự đám cưới đứa cháu về, sau ót tôi nổi lên một khối u to bằng ngón chân cái, cứng, không đau, không đỏ nhưng cứ tưng tức rất khó chịu. Đi khám bác sĩ chuyên khoa ung bướu xác định là bướu lành, tới lui bệnh viện ba lần không mổ được, tôi rất bực bội tay cứ rờ nắn khối u khiến nó càng to thêm.

Một hôm sau khi xem đĩa VCD nói về sự mầu nhiệm của Bồ-tát Quán Thế Âm và chú Đại bi, tôi quyết tâm nhờ thần lực đó để trị bệnh cho mình. Thay vì tụng 7 biến, tôi tăng lên 21 biến. Ngày đầu tụng 21 biến, đầu của tôi tê rần rần, đến ngày thứ 2, thứ 3 thì quen dần. Đến ngày thứ năm, sau khi lễ Phật, ngồi thiền và tụng 21 biến chú Đại bi, tôi đi ngủ và nằm mơ.

Trong giấc mơ, tôi thấy mình ngồi trên một băng đá, dọc đường đi, cảnh vật mờ mờ sương phủ, lại thấy có một người đàn bà tuổi trung niên dẫn một chiếc xe đạp đến trước mặt tôi, tay chỉ vào khối u và nói: Phải trị cho hết chứ có đâu để hoài như vậy được. Bà bảo tôi lên xe để chở đi trị bệnh, tôi ngoan ngoãn ngồi lên yên sau cho bà chở đi, được một đoạn đường tôi hỏi: Dì ơi, dì là ai mà tốt với con vậy. Người đàn bà đó quay mặt lại cười nói với tôi: Bộ con không biết ta sao. Nhìn mặt bà tôi giật mình vì đó là khuôn mặt của Bồ-tát Quán Thế Âm mà hàng ngày tôi vẫn ngắm nhìn trân trọng. Đột nhiên tôi giật mình tỉnh dậy vừa mừng vừa lo.

Sáng hôm sau tôi bảo với vợ con: Hôm nay Bồ-tát Quán Thế Âm sẽ về trị bệnh cho tôi. Họ nghe tôi nói nhưng có vẻ không tin, kiểm tra lại khối u vẫn còn y nguyên tôi hơi phân vân nhưng vẫn quyết tâm tụng chú Đại bi và niệm danh hiệu Bồ-tát Quán Thế Âm suốt ngày. Đến 4 giờ chiều tôi ngừng tụng niệm vì đầu óc quá căng, mở tivi ra xem. Đang xem tivi bỗng tôi nghe một tiếng “bục” sau ót và có cảm giác như có nước tuôn xuống dưới cổ. Tôi vội đưa tay lên sờ thì mới biết khối u đã vỡ máu, chất nhầy chảy ra dính tay, cổ áo. Sau đó vết thương tự lành mà không cần săn sóc gì nữa, cả nhà đều công nhận sự linh ứng của Bồ-tát Quán Thế Âm và chú Đại bi.

Đêm mùng chín tháng Tư (2009) tôi lại nằm mơ thấy hai vị Bồ-tát đến trước nhà và bảo tôi theo họ. Tôi ngoan ngoãn đi theo đến một ngôi đền rất lớn, hai vị Bồ-tát đó đưa cho tôi một cái ấn lớn màu trắng bảo tôi đặt ấn đó vào một ô trống trên một trụ đồng rất to, trên trụ đồng đó có khắc nhiều chữ Phạn mà tôi không đọc được hết, sau đó họ bảo tôi đọc chú Đại bi, tôi đọc lớn tiếng rành rọt. Khi tỉnh giấc tôi thấy vui vui vì giấc mộng đẹp.

Sáng hôm sau tôi kể cho vợ tôi nghe về giấc mơ trên, vợ tôi bảo tối ngày cứ tưởng tới đạo nên nằm mơ như vậy. Đến gần 9 giờ sáng tôi dắt xe gắn máy và nói đùa với vợ tôi rằng: Để đi ra đường xem có thầy Tỳ-kheo nào rủ tụng kinh không. Vợ tôi bảo: Có mà điên!

Xe chạy ra khỏi xã nhà khoảng bốn cây số, nhìn cảnh vật xanh tươi mát mẻ lòng tôi rất khoan khoái. Đang nghĩ vơ vẩn bỗng nghe có tiếng nói: Cậu Út đi đâu trên này vậy? Liếc nhìn thì thấy đó là Nghĩa - rể của chị bà con chú bác. Tôi trả lời: Đi long nhong thôi, sao giờ này cháu bỏ tiệm internet đi đâu vậy? Nghĩa trả lời: Con nghỉ để đi dự đám cúng dường trai tăng cho bà nhạc. Tôi nói đùa: Lát nữa nhập tiệc nhớ nhậu giùm cậu một ly. Nghĩa vừa vọt xe qua mặt tôi vừa đáp: Cúng dường quý thầy mà nhậu cái gì, rồi chạy mất tăm.

Tôi tiếp tục chạy xe một đoạn nữa bỗng giật mình nhớ lại giấc mơ đêm qua có phải chăng hai vị Bồ-tát muốn mình dự lễ cúng dường này. Bụng lấy làm tiếc vì bỏ qua cơ hội vàng, tôi bèn khấn thầm: Bồ-tát Quán Thế Âm ơi, nếu muốn con dự lễ tụng chú xin hãy cho người dẫn đường vì con đâu biết nhà người chị bà con ở đâu. Vừa chạy xe vừa khấn liên tục gần đến một ngôi chùa ở xã Cẩm Sơn thấy có một bà lão mặc áo tràng, đeo mắt kiếng đứng lom khom bên đường, tôi ngừng xe hỏi thăm nhà người chị bà con, bà lão nói: Cậu hỏi đúng người rồi chứ ở xã này ít ai biết được tên của chị cậu, lấy chồng về đây mấy chục năm người ta kêu theo tên chồng thôi, tôi biết được là vì hồi nhỏ có xuống nhà chị ấy mấy lần. Bà chỉ đường cho tôi xong, tôi hỏi làm quen: Dì quy y lâu chưa, pháp danh là gì? Bà ấy đáp: Quy y đã lâu, pháp danh là Diệu Thiện.

Theo sự chỉ dẫn của bà lão, tới chợ Cẩm Sơn tôi ngừng lại, phần chưa biết hỏi ai thì có người nắm tay tôi hỏi lớn: Cậu Út đi đâu trên này vậy? Tôi nhìn lại thì người hỏi tôi là con của người chị mình đang tìm nhà. Tôi mừng quá nói: Tao đang tìm nhà má của bây đây. Theo chân đứa cháu đến nhà vừa kịp lúc chư Tăng, Phật tử đã tề tựu. Sau nghi lễ ban đầu đến phần tụng chú Đại bi tôi hòa giọng đọc với quý thầy, Phật tử trong niềm cảm xúc đến nổi gai ốc. Hơi ấm từ trên trời tỏa xuống, từ chung quanh phát ra, từ bàn tay chắp lại tôi thấy mình hạnh phúc không diễn tả nổi. Có gì hơn được tắm mình trong sự huyền diệu của đạo pháp. Chư Phật, Bồ-tát chắc đã thấu hiểu tấm lòng của tôi. Lễ cúng dường xong tôi xin phép ra về. Đến nhà vợ tôi hỏi sao đi lâu quá, tôi liền kể lại câu chuyện xảy ra, vợ tôi nói: Thiệt là lạ.

Qua những câu chuyện kể trên, theo ý tôi, đã là Phật tử nên cố gắng học và trì tụng chú Đại bi bạn sẽ có được những sự lợi ích lớn về đạo và đời. Đừng vì lý do nào đó mà bỏ không học tụng chú này uổng lắm. Đó là một trong những viên ngọc mà chư Phật, Bồ-tát đã ban cho “gã cùng tử” chúng ta. Hãy tụng thường xuyên chú Đại bi, bạn sẽ thấy ứng nghiệm.

Hương Đức
04/11/2012
Nguồn: giacngo.vn


Message edited by saigoneses - Chủ Nhật, 02 Dec 2012, 3:31 AM
 
thanhlongphapsu Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 10:17 AM | Message # 2
Generalissimo
Group: users
Messages: 1380
Status: Tạm vắng
 
LongTracAn Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 11:08 AM | Message # 3
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng


Đại Bi Chú
 
atoanmt Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 11:27 AM | Message # 4
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng


AToanMT
 
cafesnt Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 11:29 AM | Message # 5
Major general
Group: Moderators
Messages: 357
Status: Tạm vắng
Cảm ơn bạn Saigoneses và bạn Hương Đức !

Đúng như thế, Chú ĐẠI BI là bài Chú tuyệt diệu, là phương thuốc chữa lành bệnh khổ cho thế gian. Đúng như thế !


 
PhuCuong Date: Chủ Nhật, 25 Nov 2012, 12:36 PM | Message # 6
Lieutenant
Group: Disciples
Messages: 50
Status: Tạm vắng
 
Cường Date: Thứ Bảy, 23 May 2015, 7:21 AM | Message # 7
Major general
Group: Disciples
Messages: 352
Status: Tạm vắng
Nam mô A Mi Đà Phật !
Nam mô A Mi Đà Phật !
Nam mô A Mi Đà Phật !

 
ThiệnTâm Date: Thứ Bảy, 23 May 2015, 10:16 AM | Message # 8
Major general
Group: Moderators
Messages: 365
Status: Tạm vắng
 
DieuLan Date: Thứ Năm, 24 Sep 2015, 10:13 PM | Message # 9
Lieutenant
Group: Users
Messages: 54
Status: Tạm vắng

Hay quá ạ! Thế mà lâu nay con lại lười đọc quá. Phải cố gắng siêng lại thôi.
 
LongTracAn Date: Thứ Năm, 24 Sep 2015, 11:53 PM | Message # 10
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng
Đúng vậy đó, Chú đại bi vô cùng linh ứng, bạn DieuLan nhớ đọc mỗi ngày hen...

Đại Bi Chú
 
DieuLan Date: Thứ Sáu, 25 Sep 2015, 9:35 AM | Message # 11
Lieutenant
Group: Users
Messages: 54
Status: Tạm vắng
Dạ.Cảm ơn bạn LongTracAn nhé. Năm ngoái còn siêng đọc Chú Đại Bi với Kinh Địa Tạng mỗi sáng( đọc giờ ăn sáng khoảng 7h đến 7h 30) mà user tìm mình không thấy nên sếp la. Hic ăn sáng thì được mà đọc thì bị la nên không đọc nữa. Mà tối lại hay buông ngủ sớm và sợ ma nên lại càng ít đọc. Thế mà có lúc từng nghĩ có nhà riêng sẽ ngồi Thiền nữa cơ. Xấu hổ quá luôn, dạo này chú đại bi cũng không đọc. Làm sao cho mình bớt sợ hãi và bớt buồn ngủ nhỉ?
 
LongTracAn Date: Thứ Sáu, 25 Sep 2015, 10:49 AM | Message # 12
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng
Mình nghĩ khi bạn đọc kinh thì những hồn ma quanh đó (nếu có) cũng được lợi ích đó mà, đâu có nhát bạn đâu mà bạn sợ tongue
Hơn nữa, kinh Phật đều có các vị Hộ Pháp theo hộ trì, cho nên bạn sẽ an toàn khi đọc kinh, mà hong bị ai quấy phá đâu, nếu có thì chỉ do tự bản thân mình khiến mình sợ thôi à
Trong kinh Phổ Môn có nói, khi mình niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, những loài quỷ cũng hong dám lấy mắt dữ mà nhìn, huống gì là làm hại mình
Còn chiện làm sao để bớt buồn ngủ thì quá sức với bản thân mình rồi, bạn có thể hỏi ý kiến của Thầy Atoanmt để tìm phương pháp nào đó coi sao, trong khi chờ đợi Thầy hồi âm, bạn có thể niệm thử câu chú này coi sao:

Tỉnh ngủ, tỉnh ngủ, ta bà ha...

Hi vọng bạn DieuLan đọc kinh và niệm chú trở lại hen


Đại Bi Chú
 
atoanmt Date: Thứ Bảy, 26 Sep 2015, 9:52 AM | Message # 13
Generalissimo
Group: Administrators
Messages: 5081
Status: Tạm vắng
Quote LongTracAn
Tỉnh ngủ, tỉnh ngủ, ta bà ha






AToanMT
 
DieuLan Date: Thứ Bảy, 26 Sep 2015, 8:02 PM | Message # 14
Lieutenant
Group: Users
Messages: 54
Status: Tạm vắng
Hic đi làm mình cũng buồn ngủ. Mà tối hay buồn ngủ sớm lắm. Ngủ đủ 8h rồi mà lúc nào cũng ngáp ngủ nên mấy anh cùng phòng cứ nghĩ mình hay đi hẹn hò khuya lắm. Ah đọc chú mình có cần phải đọc lúc 11h không? Hay đọc lúc nào cũng được chứ đợi đến giờ đó là ngủ mất tiêu rồi còn không thì cũng không tập trung được. Chắc là sẽ cố gắng đọc tiếp chứ lười quá nó mụ mị cả người.
Cảm ơn bạn Lòng trắc ẩn và Thầy Toàn nhiều ạ.
 
LongTracAn Date: Thứ Bảy, 26 Sep 2015, 10:55 PM | Message # 15
Generalissimo
Group: admins
Messages: 3159
Status: Tạm vắng
Đọc chú cũng như bạn DieuLan hít thở không khí đó mà...bất cứ khi nào bạn cũng có thể đọc được

Đại Bi Chú
 
hailove Date: Thứ Hai, 28 Sep 2015, 10:47 PM | Message # 16
Lieutenant general
Group: Moderators
Messages: 514
Status: Tạm vắng
Nghe chị dieulan nói đến buồn ngủ làm mình nhớ đến chuyện đọc kinh của mình,khi thất nghiệp ở nhà thời gian rảnh quá mình lục lội mấy cuốn kinh của mẹ ra đọc nhớ có các loại như: phật đảnh tôn thắng đà la ni, kinh trường thọ chuộc tội,kinh vu lan báo hiệu... mình chỉ đọc vài trang là lăn ra ngủ ngon lành,mà lần nào cũng vậy trong khi mình đọc truyện cả mấy tiếng thì không sao,mẹ mình nói tại mày không có duyên với phật pháp nên mới vậy,nghe cũng hơi tự ái vì năm lên 6 lên 7 là mình đã quy y rồi được dạy ngũ giới cấm trong lúc quy y nữa mà nói thật ngũ giới cấm mình chỉ giữ được 1 hay 2 điều thôi còn đâu là không giữ được. vậy là không có duyên mình ráng làm cho có duyên mình đem kinh ra đọc khi nào buồn ngủ thì chạy đi rửa mặt rồi vào đọc tiếp cho tới hết cuốn kinh thì thôi. Vài lần như vậy bây giờ mình đọc kinh tới hết cuốn vẫn tỉnh queo không biết là do có duyên lại với phật hay do mình lỳ quá nên phật tổ thương tình cho mình đọc kinh không bị buồn ngủ nữa.

NAM MÔ DƯỢC SƯ LƯU LY QUANG VƯƠNG PHẬT
 
DieuLan Date: Thứ Ba, 29 Sep 2015, 0:32 AM | Message # 17
Lieutenant
Group: Users
Messages: 54
Status: Tạm vắng
Em Hailove là con gái à? Thất nghiệp mà lại siêng đọc Kinh được hay quá hen. Vượt qua thử thách giỏi quá.
@LongTracAn: Bạn ui đọc chú mình phải ngồi nghiêm trang đọc phải không? chứ không nằm ngồi không ngay ngắn hay ăn mặc không trang nghiêm là ko đọc được dù mình chỉ niệm thầm trong đầu được ha? Sợ mình đọc không đúng thì Chú không linh mà còn bị phạt cái tội không trang nghiêm.
À mình có nhỏ bạn cứ iu gần cưới là bị khỏi cưới vài ba lần nên hai chị em mới đọc Chú Tôn Thắng Đà ra ni, rồi em ấy cúng dường muối cho chu Tăng với kết hợp phong thủy để sớm có người rước. Híc em ấy sau đó mấy tháng là gặp anh iu và cưới, quen và iu cưới khoảng 4 tháng. Giờ có con được 1 tuổi rồi mà từ lúc gần cưới đến lấy và có con đòi li hôn cũng gần chục lần do ảnh cứ đòi lấy tiền của vợ mua sắm tùm lum mua nhà mua ô tô làm ăn lón(kiểu chộp giật ạ) mà toàn phải vợ lo tiền. Không đưa thì đánh chửi, rồi bảo không tin chồng... Hồi mới gặp ngoan lắm cơ, sau thấy ẹ quá mình cũng tính xúi khỏi cưới luôn, còn giờ có con rồi bỏ cũng khó. Một phần là nồi nào vung nấy nhưng thấy cũng buồn ghê.Kích vận đào hoa không biết đúng không mà hậu quả ghê quá. Giờ anh ấy còn ghét và khinh mẹ vợ lắm, nhìn mặt không ăn chung... dù ở cùng (mẹ vợ thật cũng không dễ thương lắm).
Híc nên mình sợ mình ham cái không phải của mình lắm. Mình nói ráng làm lành làm thiện, đi chùa đọc Kinh... vậy rồi sẽ tốt đẹp cả thôi nhưng mọi người lại nói mình quá khờ, chờ sung rụng biết bao giờ.
Chúc mọi người an lành hạnh phúc và mọi điều suôn sẻ tốt lành nha.
 
saigoneses Date: Thứ Tư, 30 Sep 2015, 10:23 AM | Message # 18
Lieutenant general
Group: Administrators
Messages: 505
Status: Tạm vắng
Đọc kinh điển giáo lý của đức Phật đã từng thuyết hơn 2500 năm trước thì tất cả mọi việc xảy ra trên đời đều không tự nhiên hoặc ngẫu nhiên mà có mà tất cả đều không qua khỏi luật nhân quả. Nhưng con người ta thường hay quên cái gốc rễ nên vô tình lại bàn tán hoặc nộ khí xung thiên đến sự việc trái tai gai mắt xảy ra trước mắt, như thế thì đã ta bàn tán, nổi sân hận đến cái ngọn là hoa, lá, cành. Lá, hoa và nhánh trên cây thì rất nhiều và dễ thấy nhưng gốc rể chỉ có một lại nằm dưới mặt đất ta lại không thấy nên vô tỉnh lại dễ quên.

Nói như anh Toàn: “Chưa chắc ai nợ ai à nghen !” khi Anh trả lời cho một người đã từng kể là bị người khác giật nợ, đòi ‘goài’ không trả nên có ý nhờ Anh Toàn có cách chi để đòi lại. Khi Anh buông ra môt câu như vậy thì người bị giật nợ, có đọc qua Kinh điển là giật mình hiểu ra ngay là trong tiền kiếp mình đã giật nợ người khác thì kiếp này duyên đủ thì trổ ra quả thì mình bị người khác giật lại. Hiểu rồi thì dễ chấp nhận sự thật và tự nhủ thôi thì trả món nợ tiền kiếp cho xong...

Kiếp này có thể ta tự thấy ta ăn hiền ở lành nhưng những kiếp quá khứ có khi là ta là kẻ trộm cướp thậm chí là kẻ giết người không ghê tay hoặc kẻ tàn ác chỉ chuyên gây đau khổ cho người khác thì ở hiện kiếp khi cái phúc cạn kiệt thì lập tức "quả" liền tới ngay sầm sầm bên mình

Đọc qua những mẫu chuyện mà Cư Sĩ Quả Khanh tường thuật lại trong Báo Ứng Hiện Đời, Hòa thượng Diệu Pháp, Ngài là bậc Cao tăng đã đắc đạo, những ai đau khổ với đủ thứ việc xảy ra đến với mình và có duyên lành gặp Ngài. Ngài liền nói ra căn nguyên việc của bao đời trước người đó đã tạo ra sao và làm sao… để thức tỉnh lòng người và dùng Phật pháp để hướng dẫn người đó nên làm gì gì để hóa giải việc bất hạnh của mình. Vì mình chính là người đã từng buộc chuông thì giờ đây cũng chính mình phải người tháo chuông

Trong một câu chuyện thực tế, Ngài ôn tồn khai thị như sau:

Một sinh mạng sau khi đầu thai chuyển thế, có nghĩa là chỉ hoán đổi cái đãy da thúi bên ngoài thôi, về hình vóc xem như có “thay đầu đổi mặt” thật đó, nhưng thần thức gá nương bên trong xác thân tứ đại giả hợp này, đối với quá khứ vẫn biết rõ (một cách khách quan), rằng nên hướng ai báo ân, hướng ai đòi nợ... Vì vậy mới có câu: “Thiện được thiện báo, ác hữu ác báo”. Do nghiệp lực dẫn dắt, hễ cần đến thì nhất định phải đến, cần đi chắc chắn sẽ đi. Quyết không thể vì ưa ghét của bạn mà thủ xả, tăng giảm

Đôi lời lạm bàn bên lề topic này, có điều chi thất thố xin hoan hỉ bỏ qua nhé


Message edited by saigoneses - Thứ Tư, 30 Sep 2015, 10:29 AM
 
DieuLan Date: Thứ Năm, 01 Oct 2015, 2:04 AM | Message # 19
Lieutenant
Group: Users
Messages: 54
Status: Tạm vắng
Cảm ơn bạn saigoneses nhiều nhé. Rất ý nghĩa ạ.
 
FORUM » TRUYỆN HUYỀN HỌC » TRUYỆN TÔN GIÁO » CHÚ ĐẠI BI VÀ TÔI (Hương Đức)
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


TỰ-ĐIỂN TRỰC-TUYẾN :

Từ Điển Online
Bấm vào dấu V để chọn loại Tự-Điển
Gõ Chữ muốn tìm vào khung trắng dưới đây:
Xong bấm GO