NỐT RUỒI
Sơn-căn (sống mũi) mà có Nốt Ruồi
Nếu đen lại xấu, Nữ thời khắc Phu
Trai thời là loại thất Phu
Suốt đời làm kẻ Mã Phu đi hầu.
Nốt Ruồi dưới Mắt mầu hồng,
Giúp người phối ngẫu, thành công trên đời.
Nếu mà màu chết, hỡi ơi!
Tình duyên dang-dở, có thời gian dâm
Lông Mày được Nốt Ruồi lâm
Quý Nhân phù-trợ, thêm phần học cao
Nếu mầu khô chết, lao-đao
Bà con dòng họ, đồng hao hại mình.
Yết-Hầu có Nốt Ruồi xinh,
Gia-đạo hạnh-phúc, khiến mình vui hơn
Nếu sắc xấu, thì tủi hờn,
Tuổi trẻ Góa Phụ, cô-đơn phận này.
Nhân Trung Nốt Ruồi ở đây
Hiếm con số ấy, bị đầy khó nuôi.
Nhân-Trung mà có Nốt Ruồi,
Sách Tướng đã dạy, là người hiếm con.
Giữa cằm Nốt Ruồi tròn tròn
Có con thì có, khi sanh khó rồi.
Nốt Ruồi mọc sát dưới môi,
Hao Tài, tốn Của, một thời lao-đao.
Áp Mũi Nốt Ruồi thì sao ?
Nếu gần sông nước, lâm vào hiểm nguy.
Nốt Ruồi vành Tai khắc ghi
Hiếu trung, thông tuệ còn gì tốt hơn?
Thiên-Trung (Trán) có Nốt Ruồi son
Quan cao nhất phẩm, lại còn vang danh
Màu đen sáng như ngọc lành
Văn-chương lỗi lạc, nổi danh với đời.
Thiên-trung có bảy Nốt Ruồi,
Ngồi nhà cũng được Vua mời, sắc phong !
Tiền bạc nếu muốn đầy phòng
Nốt Ruồi phải mọc trong vòng dái Tai.
Nốt Ruồi son, đầu Mũi này
Nếu đen phải láng mới hay đó mà,
Còn không, Chồng Vợ lìa xa
Trai nhiều Gái lắm, đào-hoa số này.
Giữa Trán Nốt Ruồi đẹp thay
Người giỏi, nhưng bị tàn phai tình đầu.
Nốt Ruồi chỗ hãm kín sâu
Lòng băng, tàn-nhẫn đứng đầu vô-tâm.
Nếu màu “khô chết” tủi thân
Bà con dòng họ nhẫn-tâm hại mình!
Âm-Hộ Nốt Ruồi mọc trên
Nổi danh mà tánh lại thêm quật-cường
Vượng Phu gia đạo tinh tường
Nhưng đa dâm lắm, lạ thường Nữ nhi !